Lý Duyên chỉ chỉ Vô Tấn:
- Đã mang đến.
Tiểu Đồng liếc nhìn Vô Tấn, liền cười nói:
- Vô Tấn công tử, xin mời đi theo ta.
Lý Duyên cũng không dám đi vào, hắn đứng nhìn Vô Tấn đi vào tiểu viện,cửa viện ầm ầm đóng lại, hắn lắc đầu, cười khổ một tiếng, ở trước mặtGiang Các lão, hắn ngay cả so với Vô Tấn cũng kém hơn, cái này cũng khótrách, người ta là Lương Quốc công, mình tính là cái gì, ngay cả mộttước vị cũng không có.
Lý Duyên đành phải quay người đi ra.
Tiểu viện không lớn, chỉ trồng vài gốc mai, phòng ở cũng là nhà trệtthấp bé, Vô Tấn theo tiểu Đồng đi vào trong phòng, trong phòng rất lờmờ, bốn phía trống trơn, không có một vật dụng dùng trong nhà, tiểuĐồng nhen nhóm một cái đèn dầu, quay đầu hướng Vô Tấn nói:
- Công tử cái gì cũng đừng hỏi, chỉ để ý đi theo ta.
Hắn mang theo Vô Tấn đi vào trong gian giữa, liên tiếp đi qua ba cánhcửa, phía trước còn chưa tới, Vô Tấn cảm giác mình tựa hồ hướng xuốngdưới, hắn bỗng nhiên tỉnh ngộ, nhất định là đi xuống dưới đất rồi,nguyên lai phòng ở của Giang Các lão lại là trong hầm ngầm.
Đúng vậy, hắn đã nghe được mùi tanh nồng nặc của bùn đất, cảm giác không khí tuy rất mới, nhưng có chút ẩm ướt, đây nhất định là ở dưới mặt đấtrồi, chung quanh một mảnh đen kịt, chỉ có ánh đèn dầu trong tay tiểuĐồng đi trước phát ra vầng sáng nhàn nhạt, lại để cho Vô Tấn ẩn ẩn nhìnthấy, hắn đang dọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190270/quyen-2-chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.