Bảo Châu đi vào giả bộ đánhgiá gian phòng, lại kiềm không được liếc trộm Kinh Nương. Thấy cô khuônmặt xinh đẹp, da thịt trắng muốt, eo thon mông tròn, dáng người đầy đặn, là loại hình đàn ông thích nhất, trong lòng cô nổi lên ghen ghét.
Loại ghen ghét này không phải của cô mà tức thay cho Trần Anh. Bảo Châurất thích Trần Anh, cứ hy vọng cô ấy sẽ trở thành chị dâu của mình.Đương nhiên, người đàn bà này tối đa chỉ có thể là thiếp của Vô Tấn,nhưng cô vẫn hơi thất vọng. Người đàn bà thứ nhất của đại ca không phảiTrần Anh, mà là một người phụ nữ cô không biết.
Cô tùy ý ngồi trên ghế của Vô Tấn, hỏi:
-Tên ngươi là gì?
Kinh Nương cực kỳ thông minh. Tối hôm qua khi Hoàng Phủ Cương đem cô vềthì trên đường đi đã cho biết, ông còn có một cháu gái khoảng mười lăm,mười sáu tuổi.
Thiếu nữ trước mắt độ tuổi phù hợp, nếu là thị nữ thì sẽ không dám tùytiện vào phòng chủ nhân, càng không dám tùy ý ngồi ghế của chủ nhân.Kinh Nương lập tức đoán ra thiếu nữ này là muội muội của Vô Tấn.
Cô vội yêu kiều hành lễ:
-Kinh Nương tham kiến tiểu thư!
Bảo Châu ngây ra.
-Ngươi biết ta?
Kinh Nương lắc đầu.
-Ta nghe công tử nói hắn có một muội muội, chắc chính là tiểu thư đây.
-Không sai, chính là ta, ta tên Bảo Châu, sau này ngươi có thể kêu ta là Bảo Châu. Ưm! Ngươi biết võ không?
Kinh Nương cúi đầu.
-Ta không biết.
-Vậy ngươi biết cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190231/quyen-2-chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.