Vô Tấn rất dễ thích ứng tình cảnh, ngồi xuống, bỗng nhiên nghe thấy sau lưng có người kêu mình.
-Vô Tấn, là ngươi đó ư?
Vô Tấn quay đầu lại, bất chợt ngẩn ngơ.
Vô Tấn quay đầu lại, thoáng chốc ngẩn ngơ. Người ngồi phía sau hắn không ngờ là bạn cũ tại huyện Duy Dương, gia chủ Hoàng gia, Hoàng Tứ Lang. Bên cạnh không con cháu, chắc là gã một mình tới.
-Là…Hoàng gia chủ.
Vô Tấn có loại cảm giác nói không ra lời, trong trường hợp này gặp phải Hoàng Tứ Lang, hắn cảm thấy thật quái lạ. Nhưng nhìn Hoàng Tứ Lang vẻ mặt hưng phấn, Vô Tấn có cảm giác vui sướng tha hương gặp cố nhân.
-Hoàng gia chủ, mời lên đây ngồi!
Vô Tấn nhiệt tình mời Hoàng Tứ Lang ngồi bên cạnh mình, vừa lúc chỗ đó trống không có ai.
Hoàng Tứ Lang cầm bình và ly rượu lên trên ngồi. Có lẽ vì uống chút rượu, gã biểu hiện khá là hưng phấn, hoàn toàn quên gã và Vô Tấn từng đấu đá nhau.
Con người chính là kỳ lạ như vậy đấy, khi cùng quê hương thì có thể xóa nhòa thù hận giữa hai bên. Vô Tấn bị nhiệt tình của gã lây nhiễm, dần quên đi khó chịu trước kia với Hoàng Tứ Lang, cùng gã nói về một ít thay đổi tại huyện Duy Dương.
Ngày hôm qua Hoàng Tứ Lang mới vừa đến kinh thành, mười ngày trước xuất phát khỏi huyện Duy Dương, ngày đêm chạy đi tham gia tiệc mừng thọ lão gia Tề Thụy Phúc.
Đối với người nhà quê như Hoàng Tứ Lang xuất thân từ huyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190216/quyen-2-chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.