Bởi vì sau khi kết thúc thi đình, sáu mươi tiến sĩ thi đậu muốn cùng nhau khoác trên vai áo đỏ, cưỡi ngựa khắp phố phô trương cho nên tất cả bọn họ đều ở lễ bộ nghỉ ngơi chờ đợi.
Đội úy Vũ Lâm quân liền mang theo binh sĩ cùng kim bài của Trần Trực nhanh chóng đem Lâm thị huynh đệ tới.
Lâm thị huynh đệ còn không biết chuyện diễu hành bọn họ còn đắm chìm trong sung sướng xế chiều dạo phố, nhưng sau khi tiến vào phòng thẩm vấn ở ngự sử đài, hai người bọn họ giống như bị dội một gáo nước lạnh vậy.
Chỉ thấy ở trong phòng tràn ngập hình cụ, mấy cái bồn lửa nấu nóng chảy, trong không khí tràn ngập mùi máu tươi, ba mươi mấy tên đại hán khoanh tay trước ngực lạnh lùng nhìn chằm chằm bọn họ.
Ở chính giữa gian phòng là một quan viên mặt đen, sắc mặt âm lãnh, ánh mắt lợi hại phảng phất đâm thủng nội tâm bọn họ.
Lúc này bọn họ đều đồng loạt ý thức được chuyện gì xảy ra, có lẽ sự tình gian lận đã bị bại lộ.
- Rầm.
Trần Trực đem đường mộc gõ xuống bàn lạnh lùng nói:
Ba nghìn sĩ tử diễu hành lên án các ngươi làm rối loạn kỷ cương khoa cử, ta là ngự sử trung thừa Trần Trực, phụng mệnh hoàng thượng nghiêm thẩm các ngươi các ngươi đã biết tội chưa?
- Quỳ xuống.
Đám đại hán kia gầm lên một tiếng, đệ đệ Lâm Tiềm Dật nhát gan hơn, chân mềm nhũn mà quỳ xuống, quỳ rạp xuống mặt đất mà run run,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190155/quyen-2-chuong-191.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.