Duy Minh bước nhanh đi đến quỳ xuống, hành lễ ba khấu chín bái, trong lòng của hắn bắt đầu kích động lên, hắn nằm mơ cũng không nghĩ ra, sẽ có một ngày ở trên đại điện lễ bái Hoàng Thượng.
- Sĩ tử Duy Dương huyện Hoàng Phủ Duy Minh tham kiến bệ hạ, chúc bệ hạ vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Bình thân!
Thanh âm của Hoàng Phủ Huyền Đức rất ôn hòa, tuy không lớn, nhưng có thể truyền khắp đại điện, đây là thiết kế xảo diệu của đại điện, có thể đem thanh âm phóng đại.
- Tạ bệ hạ!
Duy Minh đứng lên, khoanh tay đứng thẳng, không dám ngẩng đầu xem mặt Hoàng đế, Hoàng Phủ Huyền Đức đã khảo thí chín người, tuy thời gian mỗi người đều không dài, nhưng hắn vẫn lộ ra có chút mỏi mệt, đây là người cuối cùng, hắn giữ vững tinh thần cười nói:
- Hoàng Phủ Duy Minh, ngươi là đệ tử của Đông Hải Hoàng Phủ thị?
- Hồi bẩm bệ hạ, Đệ tử đúng là như vậy!
Hắn mặc dù đã thi đậu Tiến sĩ, nhưng Lại bộ không có chính thức phong quan, còn thuộc về môn sinh Thiên tử, không cho phép xưng thần, chỉ có thể xưng đệ tử hoặc là tiểu dân, một ít yếu điểm vấn đáp, quan viên Lễ bộ đã nhắc nhở bọn hắn, Hoàng Thượng hỏi cái gì thì đáp cái đó, không nên nhiều lời.
Hoàng Phủ Huyền Đức gật gật đầu, lại hỏi hắn:
- Duy Dương huyện nhân khẩu bao nhiêu?
Quả nhiên bị Thân Kỳ Võ nói đúng, Duy Minh đã làm Hộ Tào chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190145/quyen-2-chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.