Trương Sùng Tuấn nói:
- Chuyện của chúa công ta đều biết rõ, có hay không chúng ta đều biết rõ, chúa công mau ngồi xuống.
Vô Tấn tuy là chúa công của bọn họ nhưng vì thời gian xuất hiện không dàicho nên vẫn chưa áp chế được bọn họ, tất cả đều cho rằng hắn là vãn bốicủa mình.
Vô Tấn trong lòng minh bạch hắn muốn đạt được sự tôntrọng của mọi người, đều tiên phải tôn trọng chính mình hắn cũng không e sợ ngồi cuối cùng mà ngồi trực tiếp vào cái ghế đầu.
Cái ghế kia vĩnh viễn để không chính là vị trí của Thiên Phượng, nhưng Vô Tấn lúcnày ngồi xuống khiến cho mọi người đều ngây người.
Một lát sau Trương Sùng Tuấn bỗng nhiên quỳ xuống lần này không phải là quỳ một gối như trước mà là quỳ hai gối:
-Trương Sùng Tuấn vừa rồi vô lễ mong chúa công trách phạt.
Trương Sùng Tuấn quỳ xuống, Giang các lão cũng không ngồi yến, quỳ xuống mà nói:
- Giang Yêm không cúi đầu trước chúa công, đó là bất kính với kẻ trên, mong chúa công trách phạt.
Lan Lăng quận vương không phải là Lan Lăng quận vương không cần phải quỳxuống, Tuệ Minh thiền sư cũng đã cắt tóc cũng không cần phải quỳ, mặtkhác Hoàng Phủ Bách Linh cũng giống như Lan Lăng quận vương không phảilà người của Tấn An hội còn lại đều là thuộc hạ của Vô Tấn.
Vô Tấn cười nói:
- Hai vị tôn trưởng xin đứng lên, Vô Tấn còn trẻ không dám nhận lễ của tôn trưởng.
Vô Tấn bình tĩnh khiến cho Hoàng Phủ Cương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190125/quyen-2-chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.