Bảo Châu gật đầu:
- Hôm trước Trần Anh bảo người trong trangmang đến một bức thư. Nói nàng ấy xa nhà quá lâu. Muốn về nhà thăm tổphụ và phụ thân, nên trở về rồi. Mấy huynh trưởng của nàng cũng trở vềcùng nàng ấy. Hôm qua con bảo người dò hỏi tin tức, nói bọn họ đã đirồi.
Nói đến đây, nàng không khỏi khẽ thở dài. Nàng biết vì saoTrần Anh trở về. Nhất định là tin tức Vô Tấn thành hôn làm nàng đaulòng. Nhưng có thể làm được gì đây? Vô Tấn thích Tô Hạm, Bảo Châu tuyđồng tình Trần Anh. Nhưng nếu Vô Tấn lấy Trần Anh, Tô Hạm cũng đau lòngnhư vậy.
Loại việc này không có ai đúng ai sai. Người hữu tìnhcuối cùng trở thành thân thuộc là tốt rồi. Thật ra nếu Vô Tấn làm Vươnggia. Trần Anh làm phi cũng không tệ.
Bảo Châu nghĩ ngợi lung tung. Hoàng Phủ Cương cười giục nàng:
- Đang nghĩ gì đấy, còn không đi mau, thời khắc đón dâu sắp đến rồi.
Trong phòng lễ tân, một hoạn quan đang đội mũ cánh chuồn có khắc kim hoa lênđầu Vô Tấn, Vô Tấn mặc một cẩm bào tân lang màu đỏ viền vàng. Giữa eokhông có thắt lưng, chân đi ủng da màu đen, trên mặt phủ một lớp sonphấn nhàn nhạt, dung mạo của hắn toả sáng, tinh thần mười phần.
Bên cạnh hắn, hai cung nữ của Thái hậu đang ở trên ghế xem Vô Tấn hoátrang. Hôm nay Hoàng thái hậu mặc phượng bào màu vàng, tay cầm một quảitrượng đầu rồng. Vừa sáng sớm bà đã đến Lan Lăng Vương phủ, tinh thầnrất tốt, đang cười tủm tỉm nhìn cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190119/quyen-2-chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.