Hoàng Phủ Hằng lại thở dài nói:
- Chuyện của Quan Tịch ta cũng rất đau lòng kỳ thật ta cũng biết, đó là do con của hắn là Quan Hiền Câu gây nên, Quan Tịch cũng không biết rõ tình huống, dưới cơn thịnh nộ của phụ hoàng hắn cũng bị con mình làm cho phiền hà.
Thân Quốc Cữu cười nhạt một tiếng:
- Mặc kệ hắn có quan hệ hay không nhưng mà con của hắn làm ra chuyện hắn phải gánh trách nhiệm, ta cho rằng hoàng thượng cách chức cho hắn làm thứ dân cũng đã là khoan dung rồi, thái tử không cần phải đau lòng.
- Tuy nói như thế nhưng triều đình lại mất đi một nhân tài, tuy nhiên triều đình nhân tài trẻ tuổi tuấn kiệt xuất hiện lớp lớp, nghe nói khoa cử tiến sĩ năm nay ai cũng có tài trị quốc, lệnh lang lần đầu làm quan đã đảm nhiệm chức huyện lệnh Giang Ninh khiến cho người ta phải lau mắt mà nhìn cũng là vinh quang của tướng quốc.
Thân Quốc Cữu nghe ra trong giọng của Hoàng Phủ Hằng có vẻ mỉa mai thì lạnh lùng nói:
- Mỗi tiến sĩ về quê của mình làm quan đây cũng là lệ cũ, hoàng thượng cũng khâm chuẩn, cho phép, tên Mã Ứng Sơ lần đầu làm quan cũng đảm nhiệm huyện lệnh Táo Dương, ThôI Tuyền cũng làm huyện lệnh Thanh Hà, ngay cả Hoàng Phủ Duy Minh mà điện hạ coi trọng cũng đảm nhiệm chức huyện lệnh Duy Dương huyện, con của ta là người Giang Ninh hắn đi làm qua ở Giang Ninh thì có gì là sai? Nếu điện hạ thấy không ổn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190110/quyen-2-chuong-217.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.