Tô Hạm cười nói;
- Muội vẫn cẩn thận, ta lại quên cái này.
Kinh Nương cất tiếng nói;
- Chỉ là từ nhỏ muội vẫn hay sợ, cảm thấy bên người phải mang một số thứ đáng giá mới an toàn.
Tô Hạm nhẹ nhàng cười nói:
- Viên minh châu này không những đáng giá mà còn có tác dụng, xe ngựa đi trong đêm cũng không cần nến nữa rồi.
Lúc này kim bài rời khỏi thành ở trong tay Vô Tấn, thời gian dần trôi qua xe ngựa đã tới cửa thành phía đông, ở bên cạnh Vô Tấn còn có hai mươi người là thị vệ vương phủ.
- Công tử người nhìn phía trước đi.
Đầu lĩnh thị vệ chỉ về cửa thành phía trước mà nói.
Vô Tấn thấy ở phía trước cửa thành được từng ngọn đuốc chiếu sáng có mấy trăm người đang rời khỏi thành, ở chính giữa có ba chiếc xe lớn, Vô Tấn nhận ra đó là xe ngựa của Tề vương.
Đội ngũ của Tề vương sau khi rời khỏi thành cũng không dám dừng lại nhanh chóng biến mất ở trong sương mù.
Đợi một lúc lâu Vô Tấn mới từ từ tiến lớn, đội binh sĩ tiến lên ngăn lại, giáo úy cửa thành họ Phương hắn cảm thấy kỳ quái bình thường buổi tối có rất ít người ra ngoài, tại sao hôm nay lại có tới hai nhóm.
Hắn đi tới phía trước, thấy là Vô Tấn liền chắp tay nói;
- Hóa ra là Lương quốc công xin hỏi quốc công có lệnh bài rời thành không?
Chuyện Vô Tấn được phong làm Lương tự vương vẫn chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190095/quyen-2-chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.