Thân Uyên từ trong kiệu đi ra, chắp tay cười nói:
- Đại nhân tìm ta vội vả như vậy, không biết có chuyện gì?
Dư Diệu Giang hướng hắn thấp giọng nói vài lời, Thân Uyên giờ mới hiểu được, hắn gật gật đầu:
- Người tới lúc nào?
- Vừa tới Giang Ninh phủ, ngươi mau tới đi! Hắn đang chờ ở trong thư phòng ta.
Thân Uyên đi lên bậc thang, vừa đi, một bên nói khẽ với Dư Diệu Giang:
- Hoàng Phủ Vô Tấn đến, Trương Dung giống như rất cao hứng, đại nhân cảm thấy thế nào?
- Ta biết, bọn hắn ở Duy Dương huyện đã quen biết, bất quá một cái quân, một cái chính, Hoàng Phủ Vô Tấn cho dù muốn giúp hắn cũng không được
Hai người rất nhanh đi tới thư phòng của Dư Diệu Giang, cửa không đóng kín, từ khe cửa nhìn lại, chỉ thấy trong thư phòng đang ngồi một người, bưng chén trà cùng thị nữ bên cạnh nói đùa.
Dư Diệu Giang có chút mất hứng, hắn còn chưa thấy qua, có khách nhân nào cùng thị nữ nói chuyện, hắn đẩy cửa ra, tên nam tử kia lập tức đứng dậy cười nói:
- Dư đại nhân, Thân thiểu doãn tới rồi sao?
Thân Uyên đi vào gian phòng, hắn thấy người kia ước chừng ba mươi lăm ba mươi sáu tuổi, mũi ưng, ánh mắt có chút âm tư, liền hỏi:
- Ta là Thân Uyên, xin hỏi tôn tính các hạ?
Vừa rồi lúc hạ kiệu, Dư Diệu Giang đã cho hắn biết, đến là một đặc sứ của Tề Vương, việc này làm cho Thân Uyên có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190073/quyen-2-chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.