Vô Tấn thở dài, khó trách Lương Vương dấu chuyện này sâu như vậy, nguyên lai hai huynh đệ tranh đoạt nữ nhân là nữ nhi của hắn.
Hắn nhớ tới một chuyện, lại dò hỏi:
- Dũng sĩ thứ sáu của tấn An, Chu Trưởng sử biết không?
Chu Tín lộ ra thần sắc cổ quái, hắn lắc lắc đầu nói:
- Ta chỉ biết hắn gọi là Lãnh Thanh Thu, là người nhỏ tuổi nhất, cũng là người bị thương nặng nhất, bốn mươi năm trước đã chết rồi.
Cơ hồ y như Lan Lăng quận Vương nói, Vô Tấn không hề hỏi nhiều, hắn cười nói:
- Hội chủ Tấn An hội là ai?
- Cái này Điện hạ còn không biết sao?
Vô Tấn lắc đầu:
- Ta chưa bao giờ biết, bọn hắn cũng không nói cho ta.
- Hội chủ là Tuệ Minh thiền sư, hắn năm đó chức quan cao nhất, là thị vệ trưởng, Tấn An hội là do người điều hành, lúc trước để cho ta lấy quả muội của Thân Quốc Cữu cũng là quyết định của hắn, để cho ta tiến vào Sở Châu, cùng Trần đảo chủ bên kia hô ứng lẫn nhau, đồng thời cũng thuận tiện chiếu cố huynh đệ các ngươi.
Lúc nói chuyện, có thân binh ở cửa ra vào nói:
- Trưởng sử, thuyền của Nhị công tử Phi Ưng tới.
- Ha ha! Hắn tới vừa vặn.
Chu Tín cười cười, hướng Vô Tấn nói:
- Điện hạ, mời đi theo ta.
Hai người đi đến bong thuyền, chỉ thấy xa xa trên mặt sông, ba chiếc thuyền phi tốc mà tới, ba thuyền cở trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190061/quyen-2-chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.