Hắn thản nhiên nói:
- Các vị miễn lễ!
Mọi người liên tục đứng lên, nguyên một đám tâm tình bất định mà nhìnqua hắn, không có người nào dám rời đi, cũng không dám nói lời nào. VôTấn nhìn lướt qua mọi người, lạnh lùng nói:
- Vừa rồi ta còn tưởng rằng mình đi nhầm địa phương, cho rằng đi vào một tòa miếu hoang phế nhiều năm, lại không nghĩ rằng nơi này là phủ Đô đốc của thuỷ quân Sở Châu, đường đường Tam phẩm nha môn, lại để cho ngườikhông thể tưởng được, ta thấy miếu Thành Hoàng cũng ngăn nắp hơn nơiđây!
Mọi người nghe ra Đô đốc mỉa mai, đều cúi đầu, có người hổ thẹn, cóngười xấu hổ và giận dữ, có người bất mãn, cũng có người không cho làđúng, Tào Trưởng sử thở dài nói:
- Đô đốc có chỗ không biết, thật sự là kinh phí quá ít, triều đình mỗitháng phát xuống bổng lộc cho chúng ta, chỉ còn có năm lượng bạc, vừa đủ thuê hai hạ nhân nấu nước, thật sự là không có tiền tu sửa, ngay cảtiền văn chương cùng tiền than củi cũng dựa vào tiền thuê phòng để giảiquyết, mong Đô đốc thông cảm.
Vô Tấn sững sờ, hắn mới vừa rồi còn suy nghĩ, Tam phẩm nha môn, sao tấtcả đều ở trong một cái sân nhỏ, hiện tại hắn mới hiểu, đoán chừng là tất cả các căn phòng khác đều cho thuê rồi, trong lòng của hắn lập tức tứcgiận lên.
- Không đủ tiền, sao không đến hỏi Bộ Binh, Bộ Binh không cho, vậy hướng Giám quan của Ngự Sử đài vạch tội bọn hắn, nào có quan lại uất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190057/quyen-2-chuong-241.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.