Tề Hoàn ngồi bên cạnh vội bắt lấy tay phụ thân, nhỏ giọng nói:
- Phụ thân, không được!
Tề Vạn Niên lắc đầu, tránh khỏi tay y, rót đầy ly đứng dậy cảm khái nói với Vô Tấn:
- Tề gia ta có thể trở về Giang Ninh phủ, có thể lấy lại tước vị, bước lên con đường buôn bán, đây đều là nhờ có điện hạ trợ giúp. Ly rượu này là ta đại biểu cả nhà cảm tạ điện hạ. Đây là từ mười năm nay lần đầu tiên ta uống rượu, dù thế nào cũng phải cho điện hạ mặt mũi.
Nói xong lão nâng ly uống một hơi cạn sạch.
Vô Tấn cũng cầm ly lên, đáp lễ nói:
- Lão gia chủ có thể vì ta phá lệ, Vô Tấn vô cùng cảm kích. Sau này Tề gia có chỗ nào khó khăn, có Hoàng Phủ Vô Tấn ta ở thì nhất định sẽ hết sức hỗ trợ Tề gia.
Hắn cũng uống cạn, dốc ngược ly rỗng cho mọi người xem. Hắn uống ly lớn, một ly ít nhất bằng ba cái, mọi người đều vỗ tay cười. Tề Vạn Niên đang chờ câu nói đó của Vô Tấn, lòng vui mừng, cười ngồi xuống.
Tề Hoàn giật lấy ly rượu của phụ thân, ra lệnh cho thị nữ:
- Đổi thành trà!
Tề Hoàn rất áy náy nói với Vô Tấn:
- Tim phụ thân ta không tốt, đại phu kiên quyết không cho uống rượu, xin điện hạ thứ lỗi cho!
- Vô Tấn không dám để lão gia chủ uống rượu nữa, xin lão gia chủ cứ tùy ý.
Mọi người lại uống vài ly, Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190048/quyen-2-chuong-245.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.