Vô Tấn gật đầu, liếc Tề Phượng Vũ một cái.
- Mới rồi ta đã nói với Phượng Vũ tiểu thư, ta sẽ hết sức giúp Tề giavượt qua khó khăn này. Nếu được thì chiều mai ta sẽ đi cùng cô ấy tớihuyện Duy Dương.
Tề Vạn Niên vui mừng nở cười, nói với Tề Phượng Vũ:
- Nhị nha đầu, lần này ta cho ngươi toàn quyền phụ trách việc này, hỗtrợ điện hạ, nhất định phải mang Tề gia chúng ta vượt qua cửa này.
- Tổ phụ yên tâm đi! Tôn nữ biết nên làm sao!
Vô Tấn còn có việc phải làm, đứng dậy nói:
- Lão gia chủ, tình hình khẩn cấp, ta đi trước đây. Ta sẽ lập tức gửithư cho Tô thứ sử, để hắn cố gắng chậm thu thuế Tề Đại Phúc.
Tề Vạn Niên gật đầu:
- Điện hạ, đại ân không thể nói hết bằng lời, Tề gia sẽ khắc ghi ân tình của công tử!
Vô Tấn rời khỏi phòng, Tề Phượng Vũ đưa hắn ra ngoài.
Lúc này Tề Hoàn bước nhanh vào phòng, nắm tay phụ thân, nhỏ giọng hỏi:
- Phụ thân cảm thấy sao rồi?
- Cũng được! Trái tim không có vấn đề gì.
Tề Vạn Niên thở ra một hơi dài:
- Ta cứ cho rằng Tề Thụy Phúc rời khỏi vòng quan trường quyền quý, là có thể giống như trước kia bình bình an an làm thương nhân. Xem ra ta sailầm rồi, một khi đã bước vào vòng quyền lợi, muốn toàn thân rút lui vốnlà việc không thể. Bách Phú và Đông Lai đã bắt tay đối phó chúng ta. Họlà lang sói, không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190034/quyen-2-chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.