Một tiểu nhị tiến lên cười làm lành nói:
- Khách quan, ngượng ngùng, tửu lâu đã đóng cửa.
- Dương chưởng quỹ của ngươi có đây không? Ta tìm hắn có việc.
Tiểu nhị ngoái đầu hét to:
- Chưởng quỹ, ngoài cửa có người kiếm!
[CHARGE=3]
Gã vội mời Vô Tấn ngồi. Chốc lát sau, một người đàn ông hơn ba mươi tuổi có chút khôn khéo vội vàng chạy tới.
- Ai tìm ta thế?
Gã liếc Vô Tấn một cái, chợt ngây ra, sao nhìn mặt mày người này hơi quen quen.
- Vị khách nhân này, dường như ta đã gặp ngươi ở đâu đó.
Thật ra Vô Tấn không có chút ấn tượng nào với gã, nhưng hắn đoán được chắc chắn ngươi này từng ở Lưu Cầu đảo gặp qua hắn.
Vô Tấn thấy tiểu nhị bên cạnh đều bận rộn công việc, không một ai đứng gần thì từ trong lòng lấy ra kim bài Hắc Phượng Hoàng, nhẹ lắc lư hướng gã.
Dương chưởng quỹ bỗng biến sắc mặt, nhanh chóng liếc hai bên một cái, nhỏ giọng nói:
- Xin đi theo ta!
Bọn họ đi lên lầu bốn, dương chưởng quỹ cầm chìa khóa mở một cửa phòng cao nhất đầu, bên trong còn có một cửa phòng, gã lại mở ra, thắp sáng ngọn nến tại cửa.
- Mời vào!
Vô Tấn đi vào phòng, không khí bên trong không được tốt lắm. Có mùi ẩm ướt mốc meo, chỗ này hiển nhiên không phải phòng ăn cơm, sát tường bày hơn mười cái ghế dựa, bên cửa sổ có một cái bàn.
Dương chưởng quỹ đặt đèn cầy lên bàn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190028/quyen-2-chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.