Hoàng Phủ Anh Tuấn kích động dập đầu bình bình:
- Thần tạ chúa long ân.
Hắn lui xuống, Hoàng Phủ Huyền Đức lại híp mắt lại, trong mắt lộ ra sát cơ trong lòng tự nhủ:
- Thái tử ngươi không phải muốn trẫm hậu đãi Hoàng Phủ Dật Biểu sao, trẫm sẽ theo ý nguyện của ngươi.
Cách mấy tháng Vô Tấn lại một lần nữa trở về Duy Dương huyện, hắn ở trên đầu thuyền cao cao, trong lòng cảm khái vô cùng, lúc rời khỏi Duy Dương huyện hắn là một tên tiểu tử không có tiếng tăm gì mấy tháng sau trở lại hắn đã vang danh khắp thiên hạ trở thành một nhân vật quyền thế trong Đại Ninh vương triều, điều này khiến cho hắn không khỏi cảm khái tạo hóa vận mệnh.
- Công tử ta có cắt đứt suy nghĩ của công tử không?
Thanh âm của Tề Phượng Vũ êm ái vang lên bên tai của Vô Tấn.
Vô Tấn quay đầu lại khẽ nói:
- Cô nương đã cắt đứt rồi.
- Thật là có lỗi.
Tề Phượng Vũ áy náy cười nói:
- Ta có chuyện quan trọng muốn tìm công tử, là về ngân lượng liệu có thể giữ ở trên thuyền được không, ta không muốn lập tức dỡ hàng.
- Phượng Vũ tiểu thư ta cho rằng truyện này không quan trọng cô nương tìm ta là có chuyện khác phải không?
- Ta muốn thương lượng với công tử về chuyện đối phó với Đông Lai và Bách Phú tiền trang liệu công tử có thể giúp ta một phen hay không, ta biết Mai Hoa vệ và thủy quân công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2190004/quyen-2-chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.