Vô Tấn nhìn thấy tấm biển hiệu Tấn Phúc Ký tiền trang đã được đổi thành Tề Đại Phúc tiền trang, đúng lúc này có người gọi hắn:
- Vô Tấn.
Vô Tấn quay đầu lại thấy cách đó không xa có người đang ngoắc hắn lại, hôm nay không có trăng cho nên không nhìn rõ bộ dạng của người này.
Vô Tấn nhanh chóng bước tới thấy ngươi này cụt tay hắn bỗng nhiên nhớ tới điều gì đó.
- Là Hắc Mễ sao?.
Người kia từ trong bóng tối đi ra quả nhiên là Hắc Mễ, hắn so với trước kia thì gầy hơn rất nhiều, hắn quỳ một chân xuống, Vô Tấn liền khoát tay:
- Không cần đa lễ.
Hắc Mễ cười nói:
- Ta vừa rồi đi Thiên Hương Mễ Phố nhìn thấy công tử để lại tờ giấy cho nên liền chạy tới đây.
Vô Tấn thở dài áy náy nói:
- Đều là ta làm phiền hà ngươi, cho ngươi cụt một tay.
- Cũng không tệ lắm, chỉ cần mạng nhỏ được giữ là được, Vô Tấn hiện tại ta đã được đề bạt thăng thêm một cấp làm thống lĩnh.
Vô Tấn nắm vai của hắn, chỉ chỉ hiệu cầm đồ phía trước:
- Đi vào bên trong rồi nói.
Cửa hiệu cầm đồ nhanh chóng được mở ra chỉ thấy tiểu nhị lão thất lười biếng ngáp một cái:
- Là ai, đêm đã đóng cửa rồi.
Hắn còn chưa dứt lời thì miệng đã mở ra:
- Ai nha, là đông chủ trở về.
Hắn sợ tới mức luống cuống tay chân:
- Đông chủ mau vào bên trong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189986/quyen-2-chuong-274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.