Trương Dung lắc đầu cười nói:
- Vốn là đã vào kinh nhưng năm nay không khí lạnh toàn bộ phía bắc sông Hoài đã đóng băng, thuyền vận chuyển không qua được hiện tại thuế ngân vẫn ở trong kho của Giang Ninh.
- Thì ra là thế cái này thì tiện nghi cho ta rồi.
Vô Tấn nói xong liền cất bước rời đi, lúc này hắn mang theo thê thiếp của mình hồi phủ sau đó tới ngay phủ đô đốc.
Ở trong đại phủ đô đốc cũng bị tuyết đọng bao trùm, hơn mười tên lính đang bận rộn quét dọn, Vô Tấn tới cửa lớn thì nhìn thấy Chu Tín.
- Chu trưởng sử.
Hắn ở phía xa kêu lên, Chu Tín đang chỉ huy các binh sĩ làm tan băng, nghe thấy tiếng la của hắn thì vội vàng đại hỉ, tiến tới nghênh tiếp. Vì vội vàng suýt chút nữa là hắn ngã xuống, Vô Tấn liền bước tới đỡ hắn:
- Trưởng sử cẩn thận.
Chu Tín cười ha hả liền vội vàng hỏi:
- Điện hạ trở về lâu chưa?
- Vừa xong, ở trên bến thuyền nhận được thánh chỉ, ta muốn tìm trưởng sử thương lượng một số chuyện.
- Điện hạ mời vào trong rồi nói.
Chu Tín và Vô Tấn vào trong nha môn, Chu Tín sau đó khóa trái cửa lại, khoát khoát tay, hai người vào trong buồng ngồi xuống.
Chu Tín mỉm cười:
- Điện hạ nguy cơ cùng kỳ ngộ đã tới.
- Trưởng sử biết sao?
Chu Tín gật nhẹ đầu:
- Ta đã nhận được tin tức, Hoàng Phủ Huyền Đức đã quyết định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189956/quyen-2-chuong-290.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.