Vô Tấn khẽ cười nói:
- Tứ thúc cũng không cần lo lắng, chuyện này Thân Quốc Cữu sẽ không tận tâm, chỉ là đến đi qua, hơn nữa người tới cấp bậc cũng không cao, hình như chỉ là một Ngoại Lang.
Tề Vạn Niên lại nghe ra trong lời nói của Vô Tấn có huyền cơ, liền hỏi hắn:
- Vô Tấn, lời này của ngươi là có ý gì, vì saoThân Quốc Cữu không coi trọng việc này, ta có chút không rõ, Bách Phú tổn thất thảm trọng, đối với Sở vương ảnh hưởng rất lớn, hắn sao lại không coi trọng, nguyên nhân trong chuyện này, có thể nói cho chúng ta biết hay không?
- Tổ phụ, người đừng hỏi nữa, Vô Tấn nói lời này nhất định là có đạo lý, người biết là được rồi.
Phượng Vũ lo lắng phu quân khó xử, vội vàng thay phu quân ngăn cản, mọi người cùng nhau nở nụ cười, đều nói nữ nhân hướng ngoại, lời này thực không giả, mới gả đi ra ngoài một ngày, nàng hoàn toàn che chở trượng phu của mình rồi, Tề Vạn Niên lắc đầu cười nói:
- Ta không thể trêu vào nha đầu ngươi, ta không hỏi nữa, được chưa?
Vô Tấn vội vàng cười nói:
- Chuyện này xác thực là bí mật rất lớn, toàn bộ triều đình chỉ có mấy người biết rõ, bất quá chúng ta đã là người một nhà, ta có thể nói cho các người biết, chỉ hy vọng tổ phụ, nhạc phụ cùng Tứ thúc phải bảo thủ bí mật này, việc này rất trọng đại.
Mọi người thấy Vô Tấn tuy là cười nói, nhưng ngữ khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189940/quyen-2-chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.