Vô Tấn thấy A La chỉ chỉ bụng, ánh mắt hắn bỗng nhiên sáng ngời, nghĩ tới điều gì, kinh hỉ mà hướng Tô Hạm nhìn lại. Chẳng lẽ đêm hôm đó thật sự gieo xuống rồi hả?
Tô Hạm chậm rãi đi đến trước mặt Ngu Hải Lan, Ôn Nhu cười nói:
- Người chính là Ngu sư tỷ?
- Là ta.
Ngu Hải Lan khẽ gật đầu một cái, tâm tình khẩn trương đã bình tĩnh trở lại. Nàng vuốt mái tóc bị gió biển thổi bay, nhìn nhìn Tô Hạm, trong nội tâm càng thêm thở dài, khó trách Vô Tấn muốn lấy nàng làm vợ, nữ tử đẹp như vậy, thật sự là lần thứ nhất nàng nhìn thấy.
Tô Hạm cũng dò xétNgu Hải Lan một chút, nàng đã từng nghe Vô Tấn nói qua chuyện cũ bấthạnh của sư tỷ, chỉ thấy nàng dung mạo tú mỹ, giơ tay nhấc chân đều cókhí chất của nữ tử vùng biển. Nhưng Tô Hạm chú ý tới trong mắt nàng cấtgiấu một loại cảm tình rất sâu, đó là một loại bi thương hình thànhtrong nội tâm vài chục năm, cái này khiến cho Tô Hạm thoáng cái đối vớinàng tràn đầy đồng cảm. Nàng có thể hiểu được loại đau thương này, bởivì nàng cũng mất đi mẫu thân mà nàng thương yêu nhất.
Nàng giữ chặt cánh tay Ngu Hải Lan, ôn nhu cười nói:
- Sư tỷ, hoan nghênh ngươi đến nhà của chúng ta.
Trong nội tâm Ngu Hải Lan bỗng nhiên có một tia cảm động, nàng có thể cảmnhận được thành ý của Tô Hạm. Đúng lúc này, Tô Hạm bỗng nhiên lấy rakhăn mặt, che miệng nôn ói một hồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189868/quyen-2-chuong-333.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.