Nói tới đây, Vô Tấn đưa bảo kiếm cho gã. Mới rồi Chu Tín không chú ý tới kiếm trong tay Vô Tấn.
Gã nhìn chuôi kiếm hắc ngọc, kinh ngạc nói:
- Thượng phương bảo kiếm?
[CHARGE=3]
Thượng phương bảo kiếm có đặc điểm lớn nhất là chuôi kiếm bằng hắc ngọc. Loại hắc ngọc này cực kỳ quý giá, không thể thấy trên thị trường, hắc ngọc trên chuôi kiếm là vật trăm năm trước Tân La tiến cống.
Chu Tín chậm rãi rút ra bảo kiếm, thấy trên thân kiếm khắc bốn chữ ‘Như thấy mặt trẫm’, đích thị là thượng phương bảo kiếm rồi.
Gã bỗng vui mừng, hỏi:
- Ngươi đã bắt được Trần Trực?
Vô Tấn gật đầu:
- Đêm qua họ qua sông thì bị bắt, thị vệ Vương Bình bên người hoàng đế bị đánh chết tại chỗ. Đáng tiếc hắn quá gian xảo, ném thượng phương bảo kiếm vào Trường Giang.
Chu Tín ngẩn ngơ, nhìn nhìn thanh kiếm, chần chờ hỏi:
- Điện hạ vớt nó lên sao?
Vô Tấn lắc đầu:
- Chỉ tìm ra vỏ kiếm trên mặt nước, thân kiếm đã chìm trong sông. Đáy nước toàn là nước bùn và cát dày ba thước, vớt một đêm, thậm chí sử dụng nam châm lớn cũng không thu hoạch được gì.
Vô Tấn nhìn kiếm trên tay gã, cười nói:
- Trường sử nhìn ra được thanh kiếm này là giả sao?
Chu Tín cẩn thận nhìn thanh kiếm. Trong Đại Đô Đốc phủ đều có bản vẽ thượng phương bảo kiếm. Thanh kiếm này giống hệt như bản vẽ. Gã biết, Thủy Quân Đô Đốc phủ cũng có bản vẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189835/quyen-2-chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.