Chu Tín có chút tức giận. Chấp hành quân lệnh tuy rằng quan trọng, nhưng hoàn toàn không biết gì khiến binh sĩ mạo hiểm qua sông, không đặt tính mạng sĩ tốt trong lòng, điều này thật là cực kỳ ngu xuẩn.
Gã lớn tiếng chất vấn:
- Nếu như Hoàng Phủ Anh Tuấn định tạo phản, tự lập làm vua, Yến tướng quân cũng sẽ vì hắn thân tiên sĩ tốt sao?
- Cái này…
Yến Hoành không nói nên lời.
Lúc này, Chu Tín giơ ngang thượng phương bảo kiếm, cao giọng quát:
- Thượng phương bảo kiếm tại đâến Hoành quỳ xuống nghe lệnh!
Tuy Yến Hoành chỉ nghe nói thanh thượng phương bảo kiếm có chuôi kiếm hắc ngọc, gã chưa thấy qua đồ thật, nhưng gã vô cùng tin tưởng Chu Tín. Bây giờ lòng gã hiểu được đối phương thế nhưng có thượng phương thiên tử kiếm, còn là trường sử Đại Đô Đốc phủ đích thân ra mặt, vậy sự việc không hề đơn giản chút nào. Quan trọng hơn, nếu gã không chịu thua thi một vạn binh sĩ thật sẽ chôn vùi dưới sông. Có thể nói thượng phương bảo kiếm xuất hiện rất đúng lúc, cho gã một bậc thang leo xuống.
Gã lập tức quỳ một gối, trầm giọng nói:
- Yến Hoành không dám kháng lệnh thượng phương bảo kiếm!
- Ta lấy thượng phương bảo kiếm ra lệnh cho các ngươi lập tức bỏ vũ khí xuống, lên thuyền đầu hàng, nếu không thì một vạn quân Thuật Dương sẽ không còn sống sót!
Yến Hoành thầm thở dài. Gã đã bị bao vây, bó tay hết cách rồi, khả năng phá vòng vây cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189821/quyen-2-chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.