Trong lòng Thân Quốc Cữu giận dữ, hắn hung hăng trừng mắt:
- Chuyện trọng đại như vậy sao không nói cho ta biết?
Thân Tể không ngờ huynh trưởng giận dữ như vậy liền bình đạm nói:
- Đại ca ta cho rằng đây không phải là đại sự chỉ là một chuyện nhỏ, đại ca cần gì phải tức giận.
Thân Tể dùng ngữ khí bình tĩnh khiến cho Thân Quốc Cữu khẽ giật mình,hắn vốn tưởng rằng huynh đệ của mình sợ hãi thỉnh tội không ngờ hắn lạibình tĩnh như vậy, hơn nữa nhị đệ và tam muội gần đây không phải quan hệ không tốt sao, tại sao lại nghe theo.
Thân Quốc Cữu tỉnh táo lại:
- Nhị đệ đệ cho rằng đây là chuyện nhỏ sao?
Một thời gian dài cho tới nay Thân Tể một mực sinh hoạt dưới ánh hàoquang của đại ca, mọi người chỉ biết tới Thân Quốc Cữu mà không biết tới Thân Tể hắn, mà Thân Tể cũng không cam chịu làm người tầm thường, chỉlà hắn không có thời cơ mà thôi.
Mà lúc này ba người có quyền lực nhất nhà họ Thân hắn là một trong số đó dần dần không chịu đứng sau Thân Quốc Cữu nữa rồi.
- Chẳng lẽ đại ca cho rằng Hoàng Phủ Vô Tấn là bạn chứ không phải là địch sao?
Thân Tể lắc đầu lại nói:
- Ta cũng biết đặc sứ của đại ca ở Sở châu bị giết sạch.
Thân Quốc Cữu dừng thật lâu trước mặt Thân Tể, hắn cảm thấy tiểu đệ củamình đã biến hóa, không chỉ giọng nói không giống mà rất nhiều thứ không giống trước kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189732/quyen-2-chuong-403.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.