Hoàng Phủ Chung cười nói:
- Ta suất lĩnh ba mươi vạn đại quân Tây chinh, lưu lại mười vạn quântrấn thủ U Châu, hai mươi vạn quân cho tướng quân trấn thủ Tề châu, tađề nghị tướn quân cũng thuận thế mà lấy Bành Thành và Hạ Bi hai quân,đem cảnh giới của Tề châu đổ lên sông Hoài, dù sao hai cái này cũng làđịa bàn của Dự châu, lấy nó thì Hoàng Phủ Vô Tấn cũng không có ý kiếngì, cũng không rảnh mà bận tâm.
La Thiến là người Bành Thành quận, đối với đoạt lại Bành Thành quận vô cùng đồng ý liền vui vẻ mà nói:
- Phương án này ta tán thành, vốn Bành Thành và Hạ Bi từ khi khai quốclà khu vực của Tề châu, bốn mươi năm trước Sở vương đăng cơ lại cho nóthành của Sở châu.
Đúng lúc này vương phi đẩy cửa ra vào, Hoàng Phủ Chung liền cười nói:
- Vương phi mang bữa ăn khuya tới chúng ta nghỉ ngơi một chút.
La Thiến lúc này mời phát hiện ra thời gian đã khuya liền áy náy cười nói:
- Quá muộn ta xin cáo từ.
Hắn lại nói với con gái La Khải Phượng:
- Khải Phượng sự tình đệ đệ của con con cũng đừng hỏi qua dù sao hắn cung là đại tướng trong quân, phải nghe theo quân lệnh.
La Khải Phượng cười nói:
- Phụ thân sao lại nói vậy, con khi nào can thiệp quân vụ đâu, con chỉsợ hắn làm lỡ đại sự của vương gia, hắn là người thế nào con còn khôngbiết sao?
La Thiến đành cười nói:
- Ta mặc kệ các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189713/quyen-2-chuong-410.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.