Hiệu úy thân binh vâng dạ. Trịnh Diên Niên thì chần chờ một lát, nói:
- Điện hạ, nếu tất cả binh lính thuộc hạ đều xuống ruộng canh tác, tychức lo lắng quân đội Nam Dương đến tập kích thì làm sao đây? Bên đó ítnhất còn có năm vạn Tề quân.
Hoàng Phủ Vô Tấn lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Ngươi thật là đầu gỗ! Quân đội Hoàng Phủ Anh Tuấn tan vỡ như thế nàochẳng lẽ ngươi không trông thấy? Ngươi cho rằng Tề quân Nam Dương còn có dũng khí lên bắc tập kích chúng ta sao?
- Nhưng mà…
- Không có ‘nhưng mà’!
Hoàng Phủ Vô Tấn cắt đứt lời gã, lạnh lùng nói:
- Đây là lệnh của ta!
- Vâng! Ty chức đã hiểu!
Ngay lúc này, một thân binh chạy tới nói nhỏ vài câu với Hoàng Phủ VôTấn. Hoàng Phủ Vô Tấn gật đầu, cười chào mấy ông nông dân, xoay ngườitrở về doanh địa.
Về tới đại trướng trung quân, thân binh tiến lên, chỉ một doanh trướng:
- Điện hạ, người đến đã ở trong doanh trướng nhỏ đó.
Hoàng Phủ Vô Tấn chắp tay sau lưng đi vào doanh trướng, chỉ thấy một văn sĩ trung niên đang ngồi trên ghế uống trà, suy tư.
Hắn cười hỏi:
- Ngươi chính là phụ tá của Triệu Tử Vi?
Trung niên văn sĩ vội đứng dậy hành lễ:
- Ty chức là Phương Tuấn, đúng là phụ tá của Triệu tướng quân!
Gã lấy ra một phong thư, cung kính giao cho Hoàng Phủ Vô Tấn:
- Đây là tướng quân nhà ta đích thân viết cho điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189648/quyen-2-chuong-443.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.