Bởi vì nó tựasát Lạc Kinh, đô thành của Đại Ninh vương triều, cho nên nó có giá trịchiến lược cực kỳ quan trọng của cả vương triều.
Trăm năm qua, luôn có trọng binh thủ vệ nó. Tề quân chiếm lĩnh Lạc Kinhcũng không ngoại lệ. Quanh kho lương trú đóng tam vạn trọng binh, mộtvạn trú ở bên trong, hai vạn ở ngoài, phòng ngự sâm nghiêm, do tiểu cửutử của Hoàng Phủ Chung là La Khải Ngọc thống soái.
Tiếp theo chiến cuộc đưa đẩy, kho lương Huỳnh Dương dần bị cuốn vào cảtrận chiến. Vào lúc canh ba, La Khải Ngọc đang ngủ say bỗng bị thân binh đánh thức.
Mấy ngày nay vẫn ngủ không ngon, khó thể ngủ yên, tối nay khó khăn lắmmới ngủ được lại bị đánh thức khiến La Khải Ngọc tức giận.
- Có chuyện gì???
Tiếng rống của gã đủ khiến người cách vài chục bước nghe thấy.
Thân binh vội bẩm báo:
- Tướng quân, Hồng Câu phát hiện có mấy trăm thuyền lớn khả nghi đang hướng tới kho lương Huỳnh Dương!
- A!
La Khải Ngọc kinh ngạc, không rảnh mắng ai nữa. Gã lao ra khỏi phòng, hỏi:
- Là chiến thuyền của Sở quân?
- Báo cáo nói là không thấy rõ, nhưng bề ngoài rất giống, đa số là thuyền lớn ba ngàn thạch.
La Khải Ngọc lập tức hiểu, đây chắc chắn là chiến thuyền Sở Châu. Sốnglưng gã chảy mồ hôi lạnh. Tề quân đã không còn chiến thuyền, chẳng lẽ Sở quân đến tấn công kho lương sao?
Gã mới vừa nhận được thư của phụ thân, La Thiến đang dẫn năm vạn đạiquân trên đường tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189639/quyen-2-chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.