Đài xử trảmlập trên mặt sông, do hai mươi chiếc thuyền làm bằng thạch xếp thành một hàng chữ, cách bờ Nam khoảng 100 bước, bên bờ có thể nhìn thấy rõ ràngcảnh xử trảm tại hiện trường.
Lúc này trên truyền có hai ngàn năm trăm đao phủ đã vào chổ, hơn támtrăm tên bị hành xử quỳ gối xuống bong thuyền, miệng bị bịt lại, mắtcũng bị bịt kín, mỗi tên toàn thân run rẫy, đợi đến lúc chết.
Bên bờ người đông như kiến cỏ, chục vạn người dân Lạc thành chen chúcđầy cả bờ đê kéo dài cả mười dặm. Những người bị hại mà quan phủ ghi tên ngồi xếp hàng phía trước, những người này phần lớn là bị đốt nhà, cửahàng, hoặc người thân bị giết. Ngoài những người bị mất của cải bồithường một khoản ít ỏi cho bọn họ ra, cũng chỉ có thể chặt đầu để bọn họ thỏa cơn tức trong lòng.
-Đùng!
Tiếng pháo đầu tiên vang lên, quan chủ trảm bắt đầu tuyên đọc hành viphạm tội của phạm nhân, nhưng giọng của anh ta không ai nghe được, bênbờ đã rầm rộ lên tiếng la hét, kêu chửi ngập trời, rất nhiều người dânmất đi người thân càng khóc đến lỡ đất trời.
-Đùng!
Tiếng pháo thứ hai vang lên, đao phủ từ từ rút đao ra, giơ lên cao, người khác thì rút bảng gỗ xử trảm sau lưng phạm nhân.
Lúc này trên bờ cũng yên tĩnh lại, mấy chục vạn người ngừng thở, nhìnchằm chằm vào việc xử trảm trên thuyền, mệnh lệnh của đám quan xử trảmcuối cùng đã ra lệnh xử trảm.
-Đùng!
Theo tiếng pháo thứ ba vang lên, một chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189613/quyen-2-chuong-461.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.