Đàm Cử lắc đầu:
- Nói thật ta không biết lòng dạ của nữ nhân, khó có thể cân nhắc theolẽ thường nếu như thái hậu sáng suốt sẽ học theo Lạc kinh, phổ biến chếđộ chính sự đường và nhiếp chính vương như vậy sẽ tránh khỏi nội chiếnnhưng vấn đề là lũ triều thần có đáp ứng không/
- Không không có khả năng.
Bạch Minh Khải không chút do dự:
- Ta sẽ không đáp ứng.
- Lão gia đã thu thập xong.
Ở ngoài cửa truyền tới thanh âm lo lắng của Thôi thị.
Đàm Cử cười nói:
- Xe ngựa ở cửa ra vào đã chuẩn bị tốt, tướng quốc theo ta đi thôi.
Ở Phong huyện lão hoạn quan Lô Anh Quốc một lần nữa tới đại doanh của Thân Tể hắn thi lễ nói:
- Lão nô tham kiến đại tướng quân.
Thân Tể hiên ngang ngồi ở trên mạt ghế hắn nheo mắt lại lạnh lùng nói:
- Ngươi cho rằng ta không phải là Tần vương điện hạ chỉ là đại tướng quân đúng không?
- Không không lão nô nào dám, lão nô vẫn cho rằng điện hạ là Tần vương.
Thân Tể hừ một tiếng lại nói:
- Tam muội bảo ngươi làm gì?
- Ý của thái hậu là có thể khôi phục lại tước vị của Tần vương phongđiện hạ làm nhiếp chính vương trên danh nghĩa còn phụ thêm quân hàm, mặt khác phong thế tử làm quận vương.
- Cái gì mà nhiếp chính vương trên danh nghĩa?
- Chính... chính là không hỏi qua chính vụ, chỉ có danh hiệu.
Thân Tể lắc đầu cười:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc/2189574/quyen-2-chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.