“Đại nhân!”
Triệu Bá Ngôn ngẩng đầu lên, sắc mặt hắn ở dưới ánh đèn, có vẻ cực kỳtrắng bệch: “Tôi luôn đợi cho tới lúc mặt trời lặn, cũng không đợi đượctin tức gì. Chuyện đó chưa từng xảy ra. Đó là mấy ngàn thiêu thân đấy!Tôi vì thế tự mình dẫn người đi ra ngoài điều tra, kết quả phát hiện,mọi người bị phái đi buổi chiều lại toàn bộ biến mất không thấy! Mấyngàn thiêu thân! Lại không ai có thể trở về! Toàn bộ nhân gian bốc hơirồi!”
Yên tĩnh!
Tĩnh lặng như chết vậy!
Hai người trong đại điện chìm vào hắc ám và yên tĩnh như chết đi rồi. Ngay đến tiếng thở cũng nghe được như tiếng lá rơi.
Phương Vân giận dữ, rất nhanh bình tĩnh lại. Hắn đã hơi hiểu vấn đề,nguyên nhân Triệu Bá Ngôn bất an là đây. Nếu muốn ở trong khoảng thờigian ngắn, đem mấy ngàn thiêu thân bốc hơi. Có năng lực làm được việcđó, cả kinh thành có thể đếm được trên đầu ngón tay, chuẩn xác nói, chỉcó một!
“Ngươi là......”
Phương Vân nhìn Triệu Bá Ngôn quỳ dưới điện.
“Vâng thưa đại nhân”
Triệu Bá Ngôn cúi đầu, không cho Phương Vân nói ra vài chữ kia. Ở trongkinh thành, mấy chữ đó rất có ma lực, đại biểu cho lực lượng cùng quyềnlợi không thể hiểu nổi.
“Chuyện này, ngươi không cần tra xét thêm. Mặt khác, về sau, cũng đừngrời khỏi Quan Quân hầu phủ. Tất cả trước đó, giao cho người dưới đi làm”
Phương Vân bình tĩnh nói.
“Vâng thưa đại nhân”
Triệu Bá Ngôn không tranh biện. Dưới sắc mặt trắng bệch, tràn lên mộtkhối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242733/chuong-1095.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.