Nhân hoàng ẩn cư hoàng cung nhiều năm, quyền lực luôn ở trong tay binhgia cùng Nho gia. Đại Chu triều quen với chế độ văn, võ. Đã quên ở ĐạiChu triều trước kia thật ra là không có loại văn võ cùng tồn tại. Cận cổ thời đại, vài cái vương triều lúc trước quyền lực đều tập trung vào tay Hoàng đế, một lời độc đoán. Cái gọi là quân yếu thần tử, thần bất đắcbất tử (vua bắt chết, ngươi không thể không chết). Một câu Hoàng đế cóthể lấy đi tính mệnh của đại quan.
Đại Chu trước kia, hoàng đế là thiên tử. Sát phạt độc đoán! Có được quyền lực vô thượng.
Ở Đại Chu triều, dưới sự phân chưởng của Vũ Mục, Tam Công cùng quân độicùng. Rất nhiều đã quen loại tình huống này. Lại quên rằng Nhân hoàngmới là người nắm quyền lớn nhất Đại Chu triều. Nay Tam Công thoái ẩn,Nhân hoàng đi ra khỏi bức màn, nắm giữ đại quyền đã là sự tình ván đãđóng thuyền.
Thái độ Nhân hoàng biểu lộ, căn bản là bày ra tập tính thống trị giốngnhư những vương triều trước kia. Đề cập tới hoàng thượng chính là điềutối kị!
Đây cũng là nguyên nhân Phương Vân cảnh cáo Triệu Bá Ngôn.
Vẫy lui Triệu Bá Ngôn, Phương Vân lại tiếp kiến Quản Công Minh.
Triều đình đại thắng, triệu hồi các đại vương hầu ở ngoài. Quản CôngMinh là thống lĩnh doanh thứ hai mười bảy cũng bị triệu hồi tới kinhthành. Mang theo bọn Chu Hân, Quản Công Minh cũng muốn nhân cơ hội nàygặp mặt Phương Vân.
Quản Công Minh dẫn dắt doanh thứ hai mười bảy, lần này chiến tranh ởbiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242721/chuong-1083.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.