Trong ánh lửa, có thể mơ hồ thấy được Tứ Phương hầu phủ. Vương hầuphủ đệ này chính là tạo ra từ công bộ, mặc dù kinh thành lần này đã bịchịu xung kích mạnh, nhưng cũng không có tổn thương quá lớn. Nhưng, thời điểm Phương Vân đuổi tới, trong Tứ Phương hầu phủ lại là một mảnh yêntĩnh. Nha hoàn, người hầu thậm chí ngay cả môn thủ vệ Tứ Phương hầu phủtrước kia, cũng không thấy bóng dáng.
“Đại nhân”
Nhìn thấy Phương Vân hạ xuống, chỗ đình các ám ảnh, có bóng người chợt lóe, rồimột người đi ra, là Triệu Bá Ngôn Phương Vân âm thầm phái đến kinhthành, hộ vệ Phương phủ.
“Mẫu thân ta đâu? Người ở nơi nào?”
Phương Vân gắt gao nhìn chằm chằm Quản Công Minh nói.
“Hầu gia yên tâm, lão phu nhân không có việc gì. Người kêu vài tên nha hoàn, vào nội đường rồi”
Triệu Bá Ngôn khom người, chắp tay, thành khẩn nói.
Phương Vân thở phào, thoáng tâm an. Chợt xoay chân, bước nhanh đi đến phía nội đường, vừa đi vừa hỏi: “Người hầu trong phủ đâu? Chạy đi đâu hết rồi?Thủ hạ của ngươi không phải còn có rất nhiều người sao? Sao không điềubọn họ lại đây?”
Triệu Bá Ngôn vội vàng đuổi theo Phương Vân bước chân, nói: “Tất cả đều là mệnh lệnh của lão phu nhân. Hộ vệ cùng ngườihầu trong phủ, đều bị lão phu nhân phái đi giúp trong thành dập lửa.Lão phu nhân biết trong tay ta có người, đặc biệt bắt tại hạ phái thiêuthân ra đi giúp an ổn dân tâm. Thuộc hạ cũng không có cách nào, chỉ cóthể tự mình ở lại đây”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242658/chuong-1020.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.