Bên trên cánh cửa bằng đồng xanh to lớn này có một mái hiên xòe ra, tổng cộng có chín cái lỗ. Quy củ của Cửu Tử Thi ma tong là trong chín phó chưởng môn, cần có bảy hoặc là trên bảy người cùng cầm lệnh bài phó trưởng môn mới có thể mở được bảo khố của tông phái.
Đây cũng là vì sao, Cửu Tử thi ma tông có chín phó chưởng môn, nhưng trong phái tùy thời có bảy người tọa trấn.
Phương Vân dẫn sáu phó chưởng môn cùng lại chậm rãi đi qua lão già tóc trắng, bước về phía cánh cửa dày cộp đó. Lão già tóc chân khoanh tay, không hề cử động, mắt nhắm lại, tựa hồ như ngủ rồi.
"Két két!"
Đúng vào lúc bọn Phương Vân rút lệnh bài ra, cũng chính là chìa khóa của cái cánh cửa lớn này, chuẩn bị cắm vào trong lỗ khóa thì giọng nói giống như là nói mớ của lão già tóc trắng từ phía sau truyền tới: "Mấy tên thỏ đế các ngươi thật chẳng chịu an phận gì cả!"
Ở chỗ mà ánh mắt của Phương Vân không nhìn tới được, lão già tóc trắng mí mắt khẽ nhướn lên, một luồng hàn quang chói mắt từ trong mí mắt lóe lên rồi vụt tắt.
Câu này vừa được nói ra, Phương Minh Nguy toàn thân chấn động mãnh liệt, trong lòng là một mảng trống rỗng, trong thông đạo đen kịt dưới lòng đất, tĩnh mịch giống như là cõi chết.
"Lão già này giả trư ăn thịt hổ!"
Thủ hộ giả một mực nói rằng lão chỉ nhớ lệnh bài chứ không nhớ người, tuy là nói vậy, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3242481/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.