Gò núi giữa đầm lầy rất nhỏ. Bán kính chỉ chừng hơn mười trượng, hơn nữa cũng không quá cao nhìn qua tựa như một cái lồng bản úp trên đầm lầy. Gò núi này trụi lủi, trên đỉnh gò mọc ra một cây cỏ lá dài xanh tươi, cao chừng ba tấc, chỉ có hai lá cỏ nhỏ. Cây cỏ vô danh này nếu như không phải cả gò núi trụi lủi, thì hẳn sẽ không ai chú ý đến nó. Có điều Phương Vân biết rằng, có thể sinh trưởng dưới phiến kịch độc này, tuyệt không phải chỉ là cỏ dại. Tuy rằng hắn đọc rất nhiều sách sử, tạp ký nhưng chưa từng thấy miêu tả về cây cỏ này.
“Không biết đây là thứ gì. Trong sách cổ tựa hồ cũng không có ghi chép nào về nó.”
Phương Vân nhìn chằm chằm cây cỏ nhỏ bé, ở giữa hai phiến lá nhỏ, một trái cây màu trắng treo lủng lẳng. Hương thơm lạ lùng mà Phương Vân ngửi thấy từ trên không trung chính được truyền từ quả tròn màu trắng này.
“Ào Ào!” Đột nhiên một loạt những tiếng nước động truyền đến. Lúc này, không còn hai hung vật trấn áp, trong mảnh đầm lầy, các loại độc vật điên cuồng lao về phía quả màu trắng tròn căng.
“Cứ hái trước rồi hãy nói!”
Phương Vân không thừa lời, bàn tay to đưa ra, lập tức nhổ lấy cả rễ cây nhỏ, sau đó bay lên không trung.
Thấy Phương Vân hái mất quả quý, độc vật đông đảo phía dưới lập tức điên cuồng rít lên. Con nào con nấy mắt lộ hung quang, thậm chí còn có mấy con mượn lực lao lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3241683/chuong-352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.