- Ha ha, ta liền đoán được ngươi sẽ đòi qua sông hủy cầu, hiện tại sau khi thu thập được Kim Cương Đầu Đà cùng Thanh Dương lão tổ thì đại địch ngươi đã qua, giờ sẽ xuất thủ với ta! Cũng được, chuyện này ta tạm thời không cần nhúng tay vào, ngươi cứ một mình mà thu thập bọn họ đi!
Phương Vân cười lớn một tiếng rồi đột nhiên bay lên, bộ dáng như bỏ đi.
- Phương Vân! Ngươi chớ đắc ý! Ngươi cho rằng thiếu ngươi thì ta sẽ không vượt qua được ải này sao?
Cô Xạ Quận chúa giận kêu lên.
- Ha ha, ta chỉ hi vọng Quận chúa chớ quên ước định của chúng ta!
Một tràng cười lớn truyền đến thì Phương Vân đã biến mất ở ngoài cửa. Sau khi phong ấn được Kim Cương Đầu Đà rồi chiếm lấy Địa nguyên khí của Thanh Dương lão tổ thì coi như hắn đã rời đi được, chuyến đi này đến đây cũng là đáng giá. Dù sao đi nữa thì giá trị đan dược cũng kém hơn so với nguyên khí, mà cái bảo tàng ở ngoài động phủ cho dù có phong phú đến đâu đi nữa cũng sẽ không thể nào hơn được pháp khí cấp bậc Địa Nguyên!
Ầm!
Phương Vân đột nhiên bay ra ngoài cửa động, trong miệng phun ra một bụm máu tươi, loạng choạng lui ra ngoài.
- Tú Sĩ huynh, thế nào rồi?
Thấy Âm Dương Tú Sĩ trốn thoát, mọi người lập tức vây quanh lại hỏi.
- Thật lợi hại, cấm chế bên trong quá lợi hại!
Âm Dương Tú Sĩ lắc đầu liên tục, sắc mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3241496/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.