Chương trước
Chương sau
Cuối thông đạo có một loạt tiếng đánh nhau truyền đến. Phương Vân loáng thoáng nghe được tiếng quát của Kim Cương Đầu Đà và Thanh Dương Lão Tổ, trong đó xen lẫn tiếng hét lớn của Cô Xạ Quận Chúa.

Hai người kia cũng thật lợi hại, lại bài trừ cấm chế nhanh như vậy rồi giao thủ cùng Cô Xạ Quận Chúa.

- Đi!

Thân hình Phương Vân thoáng một cái,lập tức xuyên qua thông đạo, bay vút đi.

Cuối thông đạo là một gian đại điện bằng kim chúc có phương viên gần ngàn trượng. Gian phòng này màu vàng lợt, có mười hai cây cột khổng lồ dọc theo hai bên, phía bên trên có mười hai pho tượng chân nhân bằng kim khí, tay áo bồng bềnh, tóc dài tung bay, sát khí trên mặt dày đặc như Sát Thần vậy, chỉ là nhìn qua một cái mà đã khiến cho người khác phải run sợ.

- Những người này hẳn là cường giả Sát Lục kiếm phái thượng cổ!

Phương Vân nhìn một cái, trong lòng thầm nghĩ. Hắn cũng không mạo muội bước vào đại điện, bởi vì giờ phút này trong đại điện chính là một kiếm hải, có đến hàng nghìn thanh trường kiếm đang tạo thành một cơn lốc kiếm bao phủ cả đại điện.

Trường kiếm này khác với trường kiếm của Ngũ Hành kiếm trận mà Phương Vân gặp phải. Mỗi thanh trường kiếm trong đại điện đều có khoảng ba thước, chỉ có lưỡi mà không có chuôi. Kiếm rộng hai chỉ, hình thoi, từ trên thân kiếm màu đen phát ra hàn khí dày đặc, rõ ràng đây là bảo kiếm tuyệt phẩm được chế tạo từ tài liệu thượng đẳng.

Lúc này thì Phương Vân đã thu liễm tinh mang số mệnh cùng đao khí lại. Nhìn qua một cái thì chỉ thấy Thanh Dương lão tổ cùng Kim Cương Đầu Đà đang hãm thân trong kiếm trận. đỉnh đầu mỗi người có một cơn lốc kiếm thật lớn đếm không hết, cơn lốc kiếm này không ngừng từ không trung gào thét điên cuồng bắn về phía hai người.

Trên đầu Thanh Dương lão tổ có một pho tượng Thanh Dương Phương Tôn, từ pho Thanh Dương Phương Tôn này không ngừng phát ra từng đợt thanh khí đem Thanh Dương lão tổ bao phủ lại. Những thanh bảo kiếm kia sau khi đụng vào màng thanh khí thì phát ra tiếng kêu thanh thúy rồi bị đẩy văng ra.

- Thì ra hắn có một pháp khí như vậy, không trách được xưng là Thanh Dương lão tổ!

Phương Vân thầm nói.

Cách không xa Thanh Dương lão tổ chính là Kim Cương Đầu Đà, vị hòa thượng phản bội của Chiêu Giác Tự lúc này toàn thân bao phủ một mảnh kim quang, kim quang này không phải của pháp khí mà là của bản thân Kim Cương Đầu Đà. Kim quang chi chít hóa thành một cái kén đủ loại màu sắc, bao phủ lại kết thành một một Phật Đà giống như thật hiện ra sau lưng Kim Cương Đầu Đà.

Nhưng mà, điều quỷ dị chính là pho Phật Đà này cao hơn khoảng hai trượng, có bốn tay trông rất sống động, ngay cả cái chéo áo cà sa màu vàng cũng hiện ra. Nhưng khuôn mặt của tượng phật lại rất mơ hồ, hoàn toàn không nhìn thấy ngũ quan!

Bốn cánh tay tượng Phật chuyển động không ngừng, thần kiếm trong hư không gào thét đụng vào kim quang phát ra thanh âm va chạm, giống như chém vào một tòa thiết sơn.

- Công pháp hòa thượng này thật quỷ dị, kim quang hộ thân hình như giống với Kim Cương.

Phương Vân rất để ý tới công pháp của Kim Cương Đầu Đà. Hắn không có sử dụng pháp khí mà chỉ sử dụng tuyệt học Phật tông, nhưng đã có hiệu quả như pháp khí rồi.

Phải biết rằng pháp khí là khó vô cùng mà có được, cho dù cường giả Địa Biến cảnh thì cũng có rất ít pháp khí. Phương Vân không giết Lôi giám sát sứ cũng không chiếm được Ngũ Ngục Phong! Mà công pháp của Kim Cương Đầu Đà thi triển lại tương đương với một Địa Nguyên pháp khí,so sánh như vậy tự nhiên có thể nhìn ra sự cường đại trong công pháp của Chiêu Giác Tự.

- Cô Xạ Quận Chúa! Cấm chế Sát Lục động phủ đã bị chúng ta bài trừ rất nhiều rồi, ngươi biết điều thì giao quyền khống chế Sát Lục động phủ ra. Nếu không, đợi những người khác cũng phá được cấm chế rồi cùng nhau vào đại điện thì ngươi chỉ có một con đường chết thôi.

Thanh Dương lão tổ nhìn về đại điện phía trước nói.

Ở phía trước tòa đại điện kim khí,Cô Xạ Quận Chúa khoác một kiện chiến giáp cổ, trên mặt khôi giáp còn có tượng hình long hổ, bên cạnh nàng là một thanh kiếm màu xanh không ngừng tản mát ra kiếm khí. Cách thanh kiếm hai trượng là con Hổ Giao ‘Bích Lạc’ đang khoác chiến giáp toàn thân, thân thể hơi co lại nhìn về phía trước.

Một năm không thấy, không chỉ tu vi Cô Xạ Quận Chúa tiến nhanh mà ngay cả thực lực Hổ Giao cũng đại tiến. Phương Vân có thể cảm giác được từ trên người con Hổ Giao này tản mát ra hơi thở gần đến vô hạn của cường giả Địa Biến cảnh!

Hổ Giao là dị chủng của long. Khác với võ giả của nhân loại là những dị thú này chỉ cần tích tụ đủ nguyên khí, không ngừng lọc máu tinh khiết đi để chuyển hóa đến chân long là có thể nắm giữ được năng lực của Long tộc.

Thu nạp lực lượng của thiên địa, thao túng lôi điện vốn chính là bản năng của Long tộc, căn bản không cần giống võ giả nhân loại phải xông qua bảy mươi hai tầng thế giới dưới lòng đất! Thậm chí chỉ cần đủ nguyên khí thì một con ngư long cũng có thể trong nháy mắt mà biến thành thiên long viễn cổ! Dĩ nhiên, loại biến hóa này cũng cần nguyên khí hơn võ giả nhân loại rất nhiều!

- Một năm trước, con Hổ Giao này chỉ tương đương với Khí Phách cảnh,mới có một năm,đã phát ra hơi thở của cường giả Địa Biến cảnh rồi. Cô Xạ Quận chúa đút cho nó không biết bao nhiêu đan dược thượng cổ a, thật là lãng phí.

Trong lòng Phương Vân hiểu rõ tốc độ ngoại tộc tu luyện so với loài người chậm hơn rất nhiều, một con Hổ Giao muốn trong vòng một năm trùng kích đến Địa Biến cảnh đó là tuyệt đối không có khả năng. Giải thích duy nhất chỉ có thể là Cô Xạ Quận Chúa sau khi đạt tới Địa Biến cảnh, đạt được bảo tàng bên ngoài của Sát Lục kiếm phái,sau đó cho Hổ Giao ăn một lượng lớn đan dược thượng cổ.

Vừa nghĩ tới lượng lớn đan dược thượng cổ bị Cô Xạ Quận Chúa đút cho Hổ Giao, Phương Vân cảm giác được thật lãng phí, nhiều đan dược như vậy nếu đưa ra ngoài thì sẽ bồi dưỡng được bao nhiêu cao thủ a!

Nhưng mà PHương Vân cũng biết cái con Hổ Giao này mặc dù nhìn như chỉ cách Địa Biến cảnh có nửa bước, nhưng nửa bước này cũng là chỉ xích thiên nhai. Long Tộc với người bất đồng, bọn họ khi đạt tới Địa biến cảnh thì sẽ lập tức tinh thuần máu huyết của mình, lập tức đạt được đến Địa Biến cảnh đỉnh phong có một trăm con phi long lực, rồi hóa thành thiên long viễn cổ. Hoàn toàn không có bình chướng đạt đến chín mươi chín con phi long lực của võ giả!

Nhìn như Long tộc chiếm tiện nghi nhưng kỳ thật không hẳn vậy. Hổ Giao của Cô Xạ Quận Chúa nếu muốn hoàn thành việc biến chuyển thì việc cần dùng một lượng lớn đan dược thượng cổ thượng đẳng không nói đi, mà còn cần một thời gian dài để hoàn thành việc chuyển hóa! Thời gian này nhanh thì cũng mất mấy chục năm, lâu thì cũng đến trăm năm! Đây chính là sự khác biệt của Long tộc với võ giả nhân loại, mỗi bên đều có ưu nhược riêng!

- Những người khác? Hừ, chờ bọn họ có năng lực như thế rồi hãy nói, về phần những tên ngoài kia, thì đều là con kiến con hôi mà thôi. Còn chưa đạt đến Địa Biến cảnh thì cũng chỉ là con kiến hôi!

Cô Xạ Quận Chúa lạnh lùng nói. Nhưng mà Phương Vân cũng cảm giác được có chút mùi vị lệ sắc từ Cô Xạ Quận Chúa.

- Ha ha, Thanh Dương lão tổ chớ cùng tiểu bì nương này khách khí. Chúng ta cùng nhau ra tay phá đi cái kiếm hải này, trực tiếp bắt nàng rồi chia nhau lấy bảo tàng trong Sát Lục động phủ.

Kim Cương Đầu Đà ở một bên lớn tiếng cười nói.

- Tốt, Đầu Đà huynh, chúng ta liên thủ lại cùng nhau đánh chết con nha đầu không biết sống chết này đi. Rồi chia nhau bảo tàng Sát Lục kiếm phái mang đi.”

Thanh âm vừa phát ra, hai người đồng thời xuất thủ.

Thanh Dương Lão Tổ vỗ bàn tay, một ngọn núi màu xanh thật lớn chừng hơn mười trượng đẩy vô số trường kiếm ra, rồi chộp tới Cô Xạ Quận Chúa.

Cùng lúc, Kim Cương Đầu Đà cười to một tiếng,trực tiếp tung một quyền. Một quyền này vừa tung ra thì sóng kiếm lập tức bị đánh dạt ra hai bên, rồi một cánh tay khổng lồ khoảng mười trượng phát ra kim quang lấp lánh đánh tới Cô Xạ Quận Chúa. Cổ khí thế này lớn lao vô cùng, có cảm giác như cả núi cũng có thể đánh tan!

Sự cường đại của cường giả Địa Biến cảnh hơn với Tinh Phách cảnh ở chỗ cường giả Địa Biến cảnh có thể hấp thu Địa Khí bàng bạc ở dưới đất, cho nên lúc đánh ra chiêu thức thì uy lực sẽ hơn xa rất nhiều!

Đến cảnh giới này thì không phải so đấu nội lực nữa mà chính là so đấu công pháp, bí quyết sử dụng lực lượng của mặt đất!

Nói cách khác, Tinh Phách cảnh mười lăm con phi long lực thì chỉ có thể phát huy ra lực lượng mười lăm con phi long lực, gặp cao thủ hai mươi lăm con phi long lực thì chắc chắn sẽ chết.

Nhưng Địa Biến cảnh lại không giống vậy! Địa Biến cảnh có sáu mươi lăm phi long lực, nhưng nếu có công pháp mượn lực của mặt đất cường đại phát huy ra đến chín mươi con phi long lực thì có thể một chiêu trực tiếp đánh chết một cường giả tám mươi con phi long lực nhưng không có công pháp cường đại!

Dĩ nhiên, đây cũng chỉ là một số trường hợp đặc biệt mà thôi. Một cường giả Địa Biến cảnh nếu có nội lực càng mạnh thì càng có thể mượn lực của mặt đất càng nhiều. Cho nên, nếu như công pháp của song phương không chênh lệch nhau nhiều, nhưng lại có nội lực nhiều hơn thì kết quả chiến đấu vẫn không có chút ngoài ý muốn!

Ở thế giới này thì phần lớn công pháp tuyệt học của ai cũng không hơn người khác nhiều cả. Cho nên, nhiều lúc tu vị cao hay thấp vẫn quyết định kết quả chiến đấu!

- Đáng chết!

Cô Xạ Quận Chúa quát lên một tiếng lớn rồi đưa bàn tay lên. Thanh trường kiếm vẫn đang huyền phù ở không trung khẽ kêu nhẹ lên, rồi thoát ra khỏi vỏ kiếm, hóa thành một thanh kiếm màu xám. Cô Xạ Quận Chúa bắt được kiếm rồi thì lập tức hóa thành một đạo thiểm điện, nhanh chóng lao đi.

- Tên đầu trọc ngươi là người đáng chết nhất, trước hết giết ngươi!

Cô Xạ Quận Chúa nổi giận quát một tiếng, bàn tay giương lên. Chỉ nghe oong một tiếng, một mảnh kiếm khí dài mấy ngàn trượng giống như Trường giang và Hoàng hà hướng Kim Cương Đầu Đà bổ xuống. Uy lực của chiêu này lớn vô cùng, khiến cho băng thiên địa liệt, dường như ngay cả đại điện này cũng muốn bị chém thành hai.

- Tới hay lắm! Đại Lực Kim Cương quyền!

Con người Kim Cương Đầu Đà hơi co lại, trong ánh mắt có một tia ngưng trọng. Dù sao Sát Lục kiếm phái cũng là đại phái thượng cổ, võ học kiếm kỹ chắc chắn có chỗ độc đáo mà những võ học bình thường khác không thể nào sánh bằng.

Ầm!

Quyền kiếm tương giao, cả tòa đại điện kịch liệt lay động.tựa hồ sẽ phải sụp đổ.

Ầm một tiếng, kiếm khí của Cô Xạ Quận Chúa bị chấn nát, mà Đại Lực Kim Cương quyền của Kim Cương Đầu Đà cũng bị xé thành phấn vụn.

- Xuống đây cho ta!

Thanh Dương lão tổ hét lớn rồi xuất chiêu, bàn tay màu xanh hướng về phía Cô Xạ Quận Chúa

Rống!

Đột nhiên một đạo hàn quang từ phía sau lưng Cô Xạ Quận Chúa bay lên, cả đại điện như hóa thành ban ngày. Đạo hàn quang này khi bay lên đột nhiên hóa thành cầu vồng mấy ngàn trượng, hạ xuống đem bàn tay màu xanh của Thanh Dương lão tổ xé nát.

Rống

Hổ Giao Bích Lạc thuận thế xông vào kiếm hải, long trảo khổng lồ bọc long giáp hướng về phía Thanh Dương lão tổ.

- Súc sinh.

Trong mắt Thanh Dương Lão Tổ hiện môt tia sát cơ, một đầu súc sinh cũng muốn chiếm tiện nghi của hắn. chỉ nghe. “Phịch” một tiếng, chưởng trảo tương giao,Hổ Giao kêu một tiếng rồi bị chấn ra khỏi kiếm hải.

- Lại là vật trong bảo khố.

Thanh Dương Lão Tổ kiến thức bất phàm, lập tức nhận ra long giáp trên người Hổ Giao là một kiến chiến giáp vô cùng trân quý! Một chưởng vừa rồi của mình đánh trên người của con Hổ Giao này đã bị chiến giáp đó đỡ hết phân nửa rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.