Chương trước
Chương sau
Cái mà Phương Vân đang thi triển chính là cách hắn làm lúc ở chiến dịch Tây Bắc, thoát khỏi sự truy đuổi của cao thủ Thiên Tà Tông!

Số mệnh của Phương Vân là hồng trung mệnh tử, vô cùng bắt mắt, ngay cả Nặc Tức Châu cũng không có cách nào giấu diếm được. Nhưng không phải không có cách nào che giấu, chỉ cần Phương Vân đứng cùng một chỗ với một cao thủ võ đạo thì số mệnh của hắn và số mệnh của tên cao thủ đó sẽ bị trọng diệp vào cùng một chỗ, cho nên lúc đó sẽ rất dễ giấu diếm được. Giờ khắc này Phương Vân chính là làm như vậy.

- Rất tốt, bốn người bọn họ đã tách ra rồi!

Tứ đại giám sát sứ quan sát 'Khí' của Phương Vân, Phương Vân cũng nhìn thấy 'khí' của bọn họ...thấy bốn người tách ra, Phương Vân lập tức biết mình đã thành công rồi. Nếu như Phong, Vân, Lôi, Thủy tứ đại giám sát ở cùng một chỗ thì căn bản mình không có chút cơ hội sống sót, nhưng khi họ tách ra thì tỷ lệ sẽ cao hơn nhiều.

- Phía trước hình như có người!

Phương Vân nhìn lên, lập tức thấy có mấy đạo tinh khí phóng lên trời cao đang hướng về mình. Nhìn từ phương hướng thì chắc là những người trong tông phái khác vì máu huyết của hung thú mà tới đây.

- Cơ hội tốt!

Thân hình thoáng một cái, Phương Vân lần nữa thiêu đốt nội lực tăng tốc bay đi. Cách làm này rất tiêu hao nội lực, mà mà trong túi không gian của Phương Vân còn có nhiều đan dược thượng phẩm cho nên việc bổ sung tiêu hao nội lực không phải là vấn đề. Nếu như là người khác thì thật đúng là chịu không được mấy lần đâu.

- Đi ra cho ta!

Phương Vân vung tay lên liền triệu ra một tên cao thủ Tinh Phách cảnh, tâm niệm vừa động thì tên cao thủ này đã hướng đi tới một phương hướng khác. Đến đây thì chín tên cao thủ Tinh Phách cảnh trong bức họa hoàng kim thứ ba của Phương Vân đã dùng hết, bên cạnh hắn chỉ còn có Tà Quân.

- Sao lại có một cỗ tinh mang khác rồi?

Lôi giám sát ngẩn ngơ! Trong lòng cũng bắt đầu có chút nôn nóng, nếu cứ tiếp tục như vậy nữa thì chỉ sợ hắn cũng không biết tìm Phương Vân ở đâu. Đan điền của Lôi giám sát rung động, rốt cuộc bắt đầu thiêu đốt nội lực, chọn một cỗ tinh mang rồi hướng đuổi theo.

Phương Vân nhìn thấy cột số mệnh tinh mang của Lôi giám sát đi sang một hướng khác thì cười lạnh một tiếng. Hắn dừng lại một chút, rồi bắt đầu cho một tên cao thủ Tinh Phách cảnh khác quay về lại phía mình.

- Cách phòng thủ tốt nhất chính là tấn công, hiện tại đã đến phiên ta phản kích rồi.

Phương Vân cũng không phải là loại người bị động để cho người khác đánh. Tâm niệm vừa động thì Phương Vân đã thi triển Dịch Cốt Hóa Hình thuật, bắt đầu thay da đổi thịt mình. Đồng thời, Phương Vân cũng cho Tà Quân bên cạnh thi triển Thiên Tà Dịch Hình của Thiên Tà Tông,

Chỉ chốc lát sau, diện mục của hai người đã thay đổi. Tà Quân thì biến thành một cao thủ có thân hình cường tráng, mà Phương Vân thì thu liễm hơi thở của mình lại làm một tùy tùng của hắn, bắt đầu bay về phía trước.

- Hử? Tại sao lại trở về rồi!

Lôi giám sát lúc này cũng phát hiện ra mình đang đi lòng vòng rồi, không còn cách nào khác đành phải đi theo các cột tinh mang.

- Ta xem thử ngươi còn có thể trốn được tới lúc nào...

Ngay lúc hắn chuẩn bị thiêu đốt nội lực để đi tới thì bỗng nhiên có một cỗ tinh quang màu đỏ ập vào trong mắt Lôi giám sát, bên cạnh cột tinh quang màu đỏ còn có một cột tinh quang nữa.

- Ồ?

Lôi giám sát cũng hơi bất ngờ, hắn căn bản không ngờ tới lại có hai cột tinh quang đang chạy tới bên mình. Sau khi bất ngờ xong thì hắn hơi nghĩ ngợi một chút rồi nhìn xuống chung quanh. Lúc này trong rừng còn có ba cột tinh quang nữa, hai cột trong đó là do hai cao thủ Tinh Phách cảnh của Phương Vân đang đi cùng phát ra, còn một cột khác là người của tông phái khác, nhưng lúc này Lôi giám sát đã không còn có cách nào phân biệt được rồi.

- Mặc kệ! Trước kiểm tra hai cột tinh quang này đã, trong hai cột chắc chắn có một cái là của Phương Vân, nếu như không thể rõ thì giết hết toàn bộ. Mệnh lệnh hầu gia đã ban ra thì phải tìm cách mà hoàn thành!

Trong lòng Lôi giám sát vừa động thì liền bay về phía trước. Chỉ trong chốc lát sau đã có hai đạo nhân ảnh đập vào trong mi mắt. Người cầm đầu là một hắc y nhân, có khí tức cường đại, bên cạnh hắn là một gã tùy tùng da mặt hơi vàng. Trên người cầm đầu, Lôi giám sát cảm nhận được một cỗ hơi thở quen thuộc.

- Thiên Tà tông? Bọn họ cũng tới đây ư?

Lôi giám sát khẽ kinh ngạc trong lòng. Hắn cũng biết, vì để đối phó với Tứ Phương hầu nên Anh Vũ hầu đã liên hợp với Bình Đỉnh hầu. Mà trong hai người này thì Bình Đỉnh hầu lại là đồng minh của Thiên Tà tông, cũng chính có tình báo của Thiên Tà Tông nên Chu quân sư mới nghĩ ra kế dùng lệnh bài Tà Thần để hãm hại Phương Vân.

- Đáng tiếc, tiểu tử này lại quá gian trá. Khi nhận thấy tình huống có chút không ổn thì đã đem lệnh bài cho Tần Sơn Minh!

Lôi giám sát khẽ thở dài trong lòng một tiếng. Sau đó liền trấn tĩnh lại đi về phía trước. Bởi vì có quan hệ với Bình Đỉnh hầu cho nên đối với Thiên Tà tông, Lôi giám sát cũng có hảo cảm hơn.

- Hai vị huynh đài, hữu lễ!

Lôi giám sát tiến tới thi lễ một cái.

Bị Lôi giám sát cản lại, Tà Quân đầu tiên là không vui, nhưng mà nhìn đối phương thi lễ thì cũng nhẫn nhịn xuống, nói:

- Hữu lễ, không biết huynh đài có chuyện gì?

Lôi giám sát cũng nhìn thấy hai đầu lông mày tỏ vẻ không vui của đối phương, hắn cũng không để ý, liền giải thích:

- Ta là Lôi giám sát sứ của Anh Vũ hầu!

Tà Quân vẻ mặt vẫn không hiểu, có cảm giác những lời này của Lôi giám sát có vẻ quá tự nhiên.

Lôi giám sát thấy thế nhướng mày, nhưng lập tức hiểu ra: "Ha hả, là ta cứ tự cho mình thông minh. Quan hệ của Hầu gia cùng Bình Đỉnh hầu chỉ có mấy người tâm phúc chúng ta mới biết được. Người này chỉ có tu vi Tinh Phách cảnh, đại sự kết minh giữa Thiên Tà tông và Bình Đỉnh hầu thì chắc hắn không biết. Mà thôi, ta cứ hỏi việc đã..."

- Ha ha.

Lôi giám sát rộng lượng cười, nhưng ngay sau đó liền nói:

- Vị huynh đài này, không biết lúc các ngươi đi tới đây thì có thấy một người trẻ tuổi như vậy?

Lôi giám sát vừa nói thì liền tả hình dạng của Phương Vân ra. Theo hắn nghĩ thì đường đi của hai người Thiên Tà tông này cùng với đường đi của hai cột tinh quang ban nãy, nếu như có gặp thì chắc chắn không thể nào quên được. Nếu như đối phương lắc đầu thì có nghĩa mình đã đuổi lầm người, lập tức đuổi sang cột tinh quang khác, còn nếu đối phương gật đầu thì trực tiếp đuổi theo.

Lôi giám sát vừa mới nói xong thì Tà Quân do Phương Vân khống chế lập tức gật đầu, vẻ mặt không chút biểu lộ,

- Không sai, vừa rồi ta có thấy! Nhưng mà, người này không chỉ có một mình mà còn người khác nữa. Ta thấy bọn hắn đi rất vội vã, xém chút nữa còn đụng đến chúng ta.

Lôi giám sát nghe vậy thì trong lòng mừng như điên, biết mình đã không đuổi sai hướng rồi: "Tên tiểu tử gian trá, lại biết dùng số mệnh tinh mang người khác che chở cho mình, nhưng mà, lần này ngươi khó thoát rồi!"

- Đa tạ!

Tà Quân vừa dứt lời, Lôi giám sát lòng như lửa đốt, nhanh chóng hướng theo "Phương Vân" mà đuổi theo!

Ngay lúc Lôi giám sát đi ngang qua, thì người tùy tùng do Phương Vân giả trang bên cạnh cười một cái rồi hét lớn lên:

- Lôi giám sát, để mạng lại đi!

Phương Vân hét lớn một tiếng rồi vung đao ra! Động tác như mây trôi nước chảy, chém liền một mạch!

Ầm!

Chỉ nghe một âm thanh như tiếng sấm vậy rồi một cỗ đao khí vọt lên không trung đến mấy ngàn trượng, lấy thế lôi đình vạn quân đánh xuống trên người Lôi giám sát, mà Tà Quân cũng đồng thời mạnh mẽ tung chưởng đánh về sau lưng Lôi giám sát!

Khoảng cách gần như thế, cộng thêm việc Phương Vân khổ tâm sắp đặt làm cho Lôi giám sát không thể nào ngăn đỡ!

Ầm!

Một đao một chưởng lấy thế bài sơn đảo hài đồng thời đánh lên trên người Lôi giám sát. Nhưng vào lúc này thì dị biến nổi lên, một đạo quang màng đột nhiên từ trong cơ thể Lôi giám sát xông ra, đạo quang màng này nhanh chóng bao lấy cả người của Lôi giám sát rồi ngăn đỡ đao khí của Phương Vân cùng chưởng lực của Tà Quân.

- Làm sao có thể!

Phương Vân nhìn thấy trên đỉnh đầu của Lôi giám sát có huyền phù một pháp khí, đang co lại như ngọn núi thì giống như là đá ném xuống sông rồi chìm xuống đáy vậy. Bản thân mình có bốn mươi con phi long lực, cộng thêm lực lượng của Tà Quân mà không thể phá tan nổi cái quang màng này.

Lách cách!

Lôi giám sát cũng không quay đầu lại, hắn chậm rãi xoay đầu. Lúc này mới từ từ xoay đầu lại, trên khuôn mặt hiện lên nét dữ tợn:

- Hắc hắc, Phương Vân ơi Phương Vân! Ngươi đúng là gian trá như hồ, giảo hoạt như sói lang, ngươi dùng nhiều kế sách như vậy chính là để sắp đặt chiêu này đúng không. Đáng tiếc a, đáng tiếc a, ngươi tính toán quá tường tận, nhưng lần này lại bị cái thông minh của ngươi hại rồi. Chắc ngươi không thể nào ngờ rằng hầu gia sau khi trấn áp Tụ Bảo các xong thì liền đem kiện pháp khí Ngũ Ngục Phong này cho ta chứ!

Âm thanh của Lôi giám sát vô cùng bình thản, nhưng sát khí trong đôi mắt của hắn lại như ngọn lửa đang thiêu đốt. Nếu không phải hầu gia đem bốn kiện Địa Nguyên pháp khí cho bọn hắn thì lần này xem chút nữa hắn bị con thỏ Phương gia này giết chết rồi!

- Sơ suất quá, sơ suất quá!

Lôi giám sát hoảng sợ vô cùng, nếu như không phải có cái pháp khí này thì hôm nay hắn đã chết ở trong tay một tên hậu sinh tiểu tử. Trong lòng càng sợ thì sát khí của Lôi giám sát càng nhiều hơn, Phương Vân năm nay mới chỉ có mười lăm tuổi mà đã có tâm tư cùng thủ đoạn như vậy, nếu qua thêm mấy năm nữa thì ngay cả hầu gia chắc cũng không phải là đối thủ của hắn.

Lần đầu tiên Lôi giám sát nổi lên sát tâm đối với Phương Vân, nhưng đây không phải là do Dương Hoằng ra lệnh mà là do bản thân hắn cảm nhận được nguy cơ.

Trong lòng Phương Vân bây giờ lạnh như băng, hắn nghĩ như thế nào cũng không ngờ rằng Dương Hoằng lại đem bốn kiện Địa Nguyên pháp khí sau khi chiến đấu khổ cực ở Tụ Bảo các ban thưởng cho bốn tên giám sát sứ.

- Cái Ngũ Ngục Phong này có thể công thủ nhiều mặt! Phương Vân, chắc ngươi không thể ngờ đến sao, chết đi!

Âm thanh của Lôi giám sát lành lạnh nói. Hắn búng một ngón tay thì Ngũ Ngục Phong vốn nhỏ như một nắm tay đã lớn lên như một căn phòng nhỏ, sau đó hóa thành một đạo lôi quang đánh tới Phương Vân.

Uống!

Nhưng vào lúc này, Tà Quân đột nhiên hét lên một tiếng, tay phải vung lên, đánh một quyền về Ngũ Ngục Phong.

Ầm!

Lôi quang chỉ lướt qua một cái thì bàn tay đã bị chấn nát, Tà Quân còn chưa kịp kêu lên thì đã bị chấn thành khói xanh, vĩnh viễn biến mất!

- Trốn!

Phương Vân không chút nghĩ ngợi, lập tức nhằm phương bắc mà chạy.

Khoảng cách giữa Tinh Phách cảnh cùng Địa Biến cảnh không thể nào chỉ dựa vào lực lượng mà chống đỡ được. Bản thân mình có bốn mươi con phi long lực, cộng thêm Luân Hồi đao pháp thì chỉ có thể đánh với những cường giả Địa Biến cảnh sơ cấp có khoảng năm mươi con phi long lực. Mà Lôi giám sát chính là người đứng đầu tứ đại giám sát, thực lực tuyệt đối hơn năm mươi con phi long lực, mình căn bản là không thể nào chống lại!

- Hừ, ngươi trốn được không?

Lôi giám sát sứ cười lạnh một tiếng, nếu như khoảng cách gần như vậy mà lại để cho Phương Vân chạy mất thì cường giả Địa Biến cảnh cũng không phải là cường giả nữa.

Ầm!

Lôi giám sát tung ra một quyền. Ngay lập tức, không gian trong phạm vi trăm trượng phía trước như đọng lại, Phương Vân đang bay đi cũng phải chững lại!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.