Chương trước
Chương sau
Dường như là đáp lại cảm giác của hắn, từng tiếng gió không ngừng truyền vào tai, trong tiếng gió còn có tiếng cười chói tai, đó chính là âm thanh của Âm Ma.

Chi chít hàng nghìn Âm Ma hóa thành âm phong quay quanh Phương Vân, cả bọn cùng nhau cười lên.

- Loài người, loài người...đại bổ!

- Nhưng mà, năng lượng của hắn dường như tương đối lớn a!

- Không có vấn đề, chúng ta chia hắn ra...

Âm thanh vừa phát ra thì có vô số bóng ma từ trong gió nhảy ra, những bóng ma này biến hóa thành vô số con thằn lằn khổng lồ yêu ma có miệng vô cùng to lớn, bởi vì không có thân thể nên chúng nó có thể biến hóa thành bất kỳ hình dạng nào.

Chỉ trong một nháy mắt, Phương Vân đã bị chi chít các Âm Ma chôn vùi.

- Cút ngay cho ta!

Phương Vân gầm thét lên, bỗng nhiên trên người tản phát ra một luồng năng lượng cường đại đánh bọn Âm Ma này ra xa, đây chính là năng lượng của Anh Phách. Phương Vân sau khi đánh tan chi chít Âm Ma liền phóng xuống sâu dưới lòng đất.

- Hắc hắc, đừng để cho hắn chạy, ăn hắn, ăn hắn...

Vô số Âm Ma ngưng tụ thành một cỗ cuồng phong cuốn tới Phương Vân. Nội lực tản phát ra từ người Phương Vân lúc này giống như mặt trời chói sáng dưới lòng đất âm u cho nên hấp dẫn vô số Âm Ma cuốn lại đây.

- Giết!

Vô số Âm Ma không ngừng biến hóa thành yêu ma trong tay có đao, kiếm, côn, xích nhằm tới Phương Vân mà tấn công, mà bản thân Phương Vân cũng thi triển biến hóa thành phi long nhất nhất cắn nuốt những Âm Ma cản đường hắn lại. Mỗi khi nuốt một con Âm Ma vào thì Phương Vân cũng cảm giác được trên người có thêm một luồng năng lượng kỳ dị, nhưng cổ năng lượng này Phương Vân cũng không dùng được. Sau khi liên tiếp cắn nuốt mấy ngàn Âm Ma, Phương Vân không ngừng dùng ý chí trấn nát chúng, nhưng dần dần Phương Vân cảm giác được cơ thể của mình hơi suy yếu xuống, nhất thời trong lòng có chút kinh hãi. Hắn không ngờ rằng thu nạp nhiều Âm Ma lại tiêu hao tinh thần như thế! Nhiều Âm Ma như vô cùng vô tận như vậy, không trách được có vài võ giả một đường xuôi gió tu luyện đến Tinh Phách cảnh nhưng khi trùng kích Địa Biến cảnh thì lại thất bại!

Lúc này thì Phương Vân mới cảm giác được sự hung hiểm khi trùng kích Địa Biến cảnh, Âm Ma vô cùng vô tận cứ cuốn lấy theo võ giả, một khi võ giả bị dây dưa như thế rồi tiêu hao hết năng lượng thì chỉ còn có con đường chết.

Đồng thời hắn bây giờ mới hiểu được vì sao Địa Biến cảnh được coi là một cái đường chân trời, một khi vượt qua thì võ giả sẽ bước lên trời, cũng hiểu tại sao cường giả Địa Biến cảnh lại làm cho các võ giả khác có cảm giác uy nghiêm cường đại đến thế. Bởi vì nếu ý chí của cường giả Địa Biến cảnh mà không cường đại thì đã sớm bị các Âm Ma cắn nuốt rồi, người nào có thể trùng kích qua Địa Biến cảnh thì là hạng người có ý chí không thể phá vỡ được, cũng chính vì như thế họ mới sinh ra uy áp đối với người khác, thậm chí còn có người cường đại đến mức chỉ cần phát sinh ra ý niệm thôi cũng đủ khiến cho người khác không thể nào động đậy được!

- Tiếp tục hướng tới, không thể dây dưa được nữa!

Hiểu được những điều này, Phương Vân lập tức không cắn nuốt Âm Ma nữa. Hắn mạnh mẽ hóa thành một con Long Kình dài hơn trăm dặm vắt ngang qua cả thế giới hắc ám này. Thấy Phương Vân biến hóa lớn như vậy, những Âm Ma này mừng rỡ vô cùng, lập tức bay đến Long Kình thi nhau cắn nuốt.

Phương Vân nếu như biến hóa quá nhỏ thì sẽ bị Âm Ma nuốt vào thể nội, mà nếu biến hóa nhỏ quá thì sẽ bị Âm Ma thi nhau công kích, quả nhiên Phương Vân sau khi biến thành Long Kình thì bị công kích hơn rất nhiều. Vô số cái miệng khổng lồ phát ra lực thôn phệ cường đại, muốn đem từng cục huyết nhục của Phương Vân cắn nuốt, nhưng Phương Vân dựa vào ý chí cường đại liền tạo ra bên ngoài thân thể một tầng ra cứng rắn làm cho các Âm Ma này cắn hoài không được.

- Da cứng quá!

- Kỳ quái, sao ta không cắn được gì cả!

Từng con Âm Ma không ngừng tru lên, sau đó bỗng nhiên bị đánh té xuống dưới.

Ầm!

Phương Vân mặc kệ những thứ đó, lấy thế lôi đình vạn quân đánh chi chít các con Âm Ma xuống dưới. Chỉ chốc lát sau, Phương Vân rốt cuộc đã cảm giác được phía trước có một lớp quang màng.

Lớp quang màng này dường như vô biên vô hạn vắt ngang qua cả thế giới dưới lòng đất, chia thế giới ra làm hai, không người nào có thể nhìn thấy cuối được.

- Đây chính là tầng thứ hai!

Phương Vân nhìn lớp quang màng kia, nhưng cũng không có dừng lại.

Thế giới dưới lòng đất được chia ra làm bảy mươi hai tầng tương ứng với bảy mươi hai cái quang màng, phải phá vỡ một lớp quang màng thì mới tiến vào tầng sau được. Mỗi một tầng thế giới dưới lòng đất cũng sẽ có các loại yêu ma khác nhua như Âm Ma, Sát Ma, Địa Ma.

Ầm!

Trong thế giới đen nhánh, con Long Kình thượng cổ dài hơn trăm dặm lôi cuốn theo vô số Âm Ma lấy lực lượng mạnh mẽ đánh vào lớp quang màng tầng hai.

Ầm!

Một tiếng nổ thật lớn vang lên, lớp quang màng này bị rung động lên tạo nên gợn sóng đầy trời. Còn con Long Kình thượng cổ lúc này giống như một tảng đá vậy, xuyên qua lớp quang màng thật dầy, còn tất cả Âm Ma thì lưu lại ở tầng một.

- Ghê tởm, để cho hắn chạy thoát rồi!

- Ý chí thật là cường đại a! Làm cho ta không cắn được gì cả!

- Hắn tiến vào tầng thứ hai rồi, chúng ta sẽ không được gì cả!

- Không sao, ở phía dưới còn có Âm Ma cường đại hơn, tên tiểu tử nhân loại này chết là cái chắc! Nhưng mà không chừng hắn có thể nhân cơ hội này mà có nên biến hóa lớn hơn...

Các Âm Ma ở tầng thứ nhất nghị luận rối rít.

.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.