-Đao Quân Ngụy Văn Thai lúc này đang ngồi ở trên đại điện, trong tay cầm một chén trà bằng sứ, nhẹ nhàng đưa lên miệng nhấp môi.
- Chuyện như thế nào rồi?
Ngụy Văn Thai nhẹ giọng nói.
- Bẩm lão gia, Đoạn trường phấn đã đưa đến phòng trọ của Lý lão bản rồi. Lý lão bản là người chịu trách nhiệm đưa lương thực cùng rau cỏ cho quan binh ở đông giáo trường. Người của chúng ta đã tìm hiểu rõ hỏa tự doanh ở đông giáo trường là nơi đưa thức ăn cho phủ tướng quân. Phương Vân xuất thân nhà vương hầu đã quen ăn thịt cá, dĩ nhiên sẽ không ăn mấy thứ này. Rau cỏ này nhất định là cung ứng cho vị đại nho triều đình kia. Đoạn trường phấn vô sắc vô vị, sau khi tiếp xúc vào nước rồi vẩy lên rau cỏ thì khẳng định không phát hiện được!
Dưới đại đường, người hầu của Đao Quân đang quỳ nói. Hắn cũng không thể ngờ rằng tinh thần của Quách Bá Tể câu thông với trời đất có thể cảm ứng được định mệnh tối tăm. Khi cầm lấy chiếc đũa chuẩn bị ăn thì lại buông xuống. Còn phái đồng tử tới đông giáo trường báo cho binh sĩ hỏa tự doanh.
- Không có ai phát hiện ngươi sao?
Ngụy Văn Thai uống một ngụm, lại hỏi.
- Đại nhân, lúc đó trời tối lại là lúc náo nhiệt nhất, người đến đi rất nhiều, không có ai chú ý đến ta!
Người hầu trung thành nói.
- Ừ, rất tốt. Ngươi đi xuống lãnh thưởng sao!
Ngụy Văn Thai phất phất tay, tên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-dai-chu/3241354/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.