Dần dần đã đi được hơn canh giờ, dòng suối uốn quanh khắp ngọn núi, thỉnh thoảng thỏ hoang Sơn Kê lại nhảy tới nhảy lui, đám sóc cũng ở trên cây bay qua bay lại.
Tìm khối đá tương đối bằng phẳng ngồi xuống, Triệu Tĩnh bảo bọn họ cũng ngồi xuống nghỉ ngơi.
Tiểu Hòa đã sớm mệt đến mức không đi được, vừa nghe thấy hai chữ nghỉ ngơi, liền ngã xuống tảng đá, lẩm bẩm nói: “Nô tài không muốn đi nữa đâu, cứ để nô tài nằm đây cũng được!” Nếu đi tiếp, chỉ sợ cái mạng nhỏ của hắn cũng tiêu luôn.
“Được rồi, chúng ta sẽ thành toàn cho ngươi!”
Đột nhiên một âm thanh truyền tới làm sắc mặt ba người trong nháy mắt thay đổi. Nhìn đám người đang lao tới, Tiểu Hòa sợ đến nhảy dựng lên, thét chói tai: “Bảo vệ hoàng thượng! Mau…”
“Đồ đần, chạy mau!” Tiểu Thuận đẩy Tiểu Hòa một cái, rồi kéo Triệu Tĩnh bỏ chạy.
Thấy bọn họ liều mạng chạy trốn, người đằng sau cũng không nhanh không chậm mà đuổi theo, quả thực như chơi trò mèo đuổi chuột. Thẳng đến khi một tiếng giận dữ truyền tới: “Triệu Tĩnh, tên cẩu hoàng đế, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi!”
Biết hắn là hoàng đế còn muốn đuổi giết hắn?
Triệu Tĩnh vừa chạy vừa quay đầu lại, nhìn thấy một lão nhân tóc xám trắng, chỉ là hành động của lão cũng không như người già, mà trong chớp mắt đã rút ngắn được khoảng cách. Người này, hình như hắn đã từng gặp qua?
“Ngươi độc chết nữ nhi Ngọc Diệp của ta, cách đây không lâu còn giết con trai ta… Lão phu thề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-toc-bai-hoai/1492535/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.