Edit: Tịch Ngữ
“Tay nghề may vá của họ Vương ở thành Tây đúng là rất tốt, đáng tiếc…” Lời còn chưa nói hết, người đàn ông mặc cẩm y hoa phục liền bị người phụ nữ bên cạnh bụm miệng lại.
Người phụ nữ nói: “Ngươi không muốn sống nữa à? Cái chữ này không thể nói.”
Gã đàn ông sửng sốt, hai tròng mắt mở to, đáy mắt thoáng qua vẻ hoảng sợ, hắn lập tức ngậm miệng lại, nhìn dáo dát, chầm chậm hắn mới mở miệng nói: “May mà nàng nhắc ta sớm, nếu như để người khác nghe thấy, cái này chính là…” Hắn đưa tay lên làm động tác cắt cổ.
An Đức, năm thứ năm, thời đại hòa bình hưng thịnh, việc này xác nhận là chuyện vui của mọi người, đáng tiếc bọn họ vẫn sống trong lo lắng hãi hùng, nguyên nhân cũng vì quân chủ của bọn họ có tính khí rất thất thường.
Nói tới vị Phạt Vũ Vương này, cả đời hắn có thể viết thành một bộ sách lịch sử với những cố gắng buồn vui lẫn lộn.
Phạt Vũ Vương là do phi tử được sủng ái nhất đương triều sinh ra, từ nhỏ ngậm thìa vàng vững chắc,thậm chí còn có lời đồn hoàng thượng còn có ý định phong hắn làm thái tử. Đáng tiếc, không tới nửa năm, Phạt Vũ Vương bị sốt cao, đùi phải bị liệt. Từ đó, vị phi tử kia cũng dần bị thất sủng, cho tới về sau, nghe đồn vị phi tử kia phát điên nhảy vào hồ, tóm lại là chết. Bỏ lại Phạt Vũ Vương mới được bốn tuổi, một mình sinh tồn trong cung.
May mắn, Phạt Vũ Vương lúc còn nhỏ đã rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-van-tue/96205/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.