Trong tình thế các đầu bếp cùng nhau vây xem, Hạ Lan Chi chống lại các loại ánh mắt hiếu kỳ cuối cùng đã nấu xong hai tô mì. 
"Nào, mọi người vì đại nhân vỗ tay!" Một đầu bếp phấn khích nói. 
Ngay lập tức, trong phòng bếp từng trận tiếng vỗ tay hưng phấn vang lên. Hạ Lan Chi đầy mặt xấu hổ trên tay cầm đồ ăn, khóe miệng giật giật nhìn nhóm đầu bếp này không biết vì cái gì mà lại kích động vỗ tay, cuối cùng hắn thật sự nhịn không được cổ không khí xấu hổ trong phòng bếp nữa mà chạy trối chết. 
Hạ Lan Chi bưng khay đồ ăn một đường chạy tới chỗ dùng bữa, vừa vào cửa liền nhìn thấy tiểu Hoàng Thượng sớm đã ngoan ngoãn ngồi chờ. 
Triệu Dận nhìn lòng ngực Hạ Lan Chi phập phồng, không nhịn được hỏi: "Tướng phụ sao lại thở gấp vậy? Gặp phải cái gì sao?" 
Hạ Lan Chi không thể nói với y chuyện vừa xảy ra ở phòng bếp, đành phải qua loa lấy lệ nói, "Cái này thần...... Chạy bộ, rèn luyện thân thể một chút." 
"Bưng đồ ăn chạy bộ?" 
Hạ Lan Chi đứng trước ánh mắt khó tin của Triệu Dận, chỉ có thế căng da đầu nói: "......Đúng." 
"Tướng phụ quả nhiên...... Ân......." Triệu Dận suy tư ở trong đầu tìm từ thích hợp, "Ân...... Một người xuất chúng." 
Dứt lời, còn giơ lên ngón tay cái. 
Hạ Lan Chi: "......." 
........................ 
Hắn chống lại biết bao ánh mắt hiếu kỳ của những đầu bếp kia nấu cho tiểu Hoàng Thượng một bữa ăn, kết quả lại đổi được một câu "Tướng phụ là người xuất chúng"?! 
Đây là từ dùng để khen người 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-tram-trieu-khong-the/957514/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.