“Vi thần khấu kiến bệ hạ.” 
Này chỉ có một chút thời gian ngắn ngủi, còn chưa kịp học tập lễ nghi đương triều. Hạ Lan Chi cũng không biết chính mình bắt chước cách hành lễ của phim cổ trang trên truyền hình đến tột cùng có đúng hay không, chỉ có thể lo lắng đề phòng mà nhìn chằm chằm thân ảnh cao lớn phía sau bình phong, chờ đợi vị Thánh Thượng này cho câu trả lời khẳng định. 
"Ái khanh miễn lễ. Những người còn lại đều lui ra đi." 
Phía sau bình phong truyền đến âm thanh non nớt của tiểu hài tử. 
Mọi người nghe xong liền sôi nổi hành lễ cáo lui, bên trong thư phòng to lớn chỉ còn lại quân thần hai người. 
Nghe âm thanh như thế Hạ Lan Chi bắt đầu nghi ngờ lỗ tai của mình, Hoàng Thượng này...... Chẳng lẽ có giọng như tiểu hài tử? 
Nên nói thế nào đây...... Lần đầu nghe được nam nhân có chút giọng nói trẻ con, tâm tình của hắn đặc biệt phức tạp. Nếu nói vị Hoàng Thượng này là một đại lão nữ nhân mà không phải âm thanh trẻ con như thế, nói không chừng còn có thể dễ tiếp thu một chút...... 
Trong lúc Hạ Lan Chi đang rối rắm tiếng nói non nớt kia của Hoàng Thượng, bóng dáng bất động như núi phía sau bình phong có hơi nhoáng lên. 
Hạ Lan Chi nín thở ngưng thần, nhìn chăm chú vào thân ảnh đang chậm rãi bước ra, theo sau trong lòng hô to ba tiếng —— 
Ta thao! Ta thao! Ta thao! 
Trong lòng chấn động chỉ có hai chữ "ta thao" mới có thể nói rõ. 
Khí vũ bất phàm, bóng dáng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-tram-trieu-khong-the/957479/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.