Edit: Kai'Sa Team
Ánh mắt của nàng trong suốt cực kì, giống như một hồ nước xanh nhìn thấy đáy.
Bị ánh mắt như vậy nhìn chằm chằm, Tiêu Trần Mạch vất vả lắm mới có đủ dũng khí lại có chút chùn chân.
Hắn yếu ớt hấp hối giãy dụa, hỏi nàng: “Khụ, nàng nhất định phải bắt được người đó sao?”
Tạ Thanh Anh nhướng mày, giận dữ nói: “Đương nhiên! Người nọ làm nhục trong sạch của ta, ta hận không thể lập tức bắt hắn, trả lại cho hắn gấp trăm ngàn lần thống khổ mà hắn gây ra.”
Tiêu Trần Mạch nghe vậy lại nuốt nuốt nước miếng.
Trả lại gấp trăm lần, ngàn lần sao?
Lần kia trừ bỏ hắn dùng sức mạnh với nàng, còn có làm chuyện ác gì đâu?
Hắn cẩn thận ngẫm nghĩ.
Nhưng mà Tạ Thanh Anh lại chờ không được, nàng duỗi tay chọc ngực hắn, thúc giục nói: “Nói nhanh đi!”
“…”
Tiêu Trần Mạch không biết làm thế nào, một bộ dáng chịu chết nói: “Kì thật, thích khách đang ở trước mặt nàng, chính là trẫm.”
“Chàng nói cái gì?” Tạ Thanh Anh khiếp sợ nhìn hắn, vẻ mặt lộ vẻ không thể nào tưởng tượng nổi.
“Thanh nhi.” Mắt phượng của Tiêu Trần Mạch hơi rũ, có chút không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, hắn hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Đều là trẫm không tốt, là trẫm có lỗi với nàng…”
“Hoàng thượng!” Tạ Thanh Anh tựa hồ vừa thoát ra khỏi khiếp sợ, nàng ngắt lời hắn, nói: “Chàng đang nói cái gì thế? Sao có thể là chàng? Khi thích khách kia lần đầu đến tìm ta,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thu-toi/736426/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.