Editor: Sa Hạ
Diệp quý nghi nghe nói bản thân phải xuất cung vào chùa tu hành, nàng không hề khóc nháo như trong tưởng tượng của Ứng Thải Mị, trái lại còn vô cùng cao hứng, thậm chí còn đặc biệt đến Di Xuân điện để tạ ơn.
Đối với những phi tần khác mà nói thì nơi đó tịch mịch không khác gì lãnh cung, nhưng thân thể của Diệp quý nghi đã sớm hư tổn, cần phải dùng dược rất nhiều để duy trì mạng sống.
Nếu như nàng về nhà thì chỉ là biện pháp nhất thời, liệu trong phủ có đủ điều kiện để nuôi dưỡng nàng suốt đời hay không?
Không tới mấy năm sợ là gia tộc sẽ không tha cho mình, vậy không bằng vào chùa ở, còn được hoàng thượng chu cấp, hoàn toàn không phải lo lắng về tiền bạc.
Dù sao đối với hoàng thượng đó cũng chỉ là một chuyện nhỏ nhặt.
Những nữ tử trẻ tuổi tiến cung có rất nhiều người đến mặt hoàng thượng còn chưa nhìn thấy qua bao giờ đều bị đưa đến hoàng miếu phổ độ cả đời, hoàng gia nuôi dưỡng chu cấp cũng là điều tất nhiên.
Diệp quý nghi cảm thấy giữ được tính mạng quan trọng nhất.
Hơn nửa ở hoàng miếu không có quy củ, nàng cũng có thể tự do tự tại, mỗi ngày không cần phải lo lắng bất an, sợ bị ai đó lợi dụng ám toán hoặc liên lụy, cuộc sống như vậy quả thật giống như tiên, làm sao có thể không vui được?
"Diệp quý nghi vui vẻ như vậy không sợ hoàng thượng nhìn thấy sẽ không vui sao." Ứng Thải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thinh-thuong-tiec/2545442/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.