Đêm nay hoàng đế lại một lần nữa giá lâm Di Xuân điện, không phải nửa đêm lén lút trèo vào cửa sổ như trước, mà quang minh chính đại đi nghênh ngang từ cửa chính, mang theo một đám người hầu đi vào, làm cho Ứng Thải Mị hết sức kinh ngạc.
Nàng trước mặt người khác giả vờ giả vịt, nhu thuận cúi đầu hành lễ, bị hoàng đế lãnh đạm thoáng nhìn, ở phía sau người khác lại là một bộ dạng biết vâng lời.
Hai người còn chưa nói gì, Ứng Thải Mị chưa kịp hỏi rõ ràng rốt cuộc chuyện gì xảy ra, thái hậu nương nương ban thưởng như nước đưa vào.
Hoa y mỹ ngọc còn chưa tính, còn thưởng cho những dược liệu tốt nhất. Bất kể là nhân sâm trăm năm, còn có tuyết liên Thiên Sơn hiếm thấy, giống như là không lấy tiền đưa một đống lớn tiến vào.
Ứng Thải Mị nhíu mày, thái hậu lại muốn lăn qua lăn lại như thế nào nữa?
Chờ Thanh Mai kín đáo đem hà bao thưởng cho đại thái giám, người này chỉ cười híp mắt nhận lấy nói được, sau đó nói một tràng lời vui vẻ, lại đòi được một chén trà nóng, lúc này nhóm người mới rời khỏi.
Bộ dáng một mực cung kính, so với trước kia thật đúng là khác nhau một trời một vực.
Thanh Mai nhớ rõ trước đây ở trong cung vô tình gặp được vị đại tổng quản bên người thái hậu này, dùng lỗ mũi nhìn mình, mắt có liếc cũng không nguyện liếc, bây giờ mang theo mấy phần lấy lòng tươi cười, cúi đầu khom lưng chỉ kém chút nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thinh-thuong-tiec/2545374/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.