Ứng Thải Mị đang ngủ say, nghe thấy tiếng bước chân của Thanh Mai ở ngoài cửa liền lập tức tỉnh táo lại, liền nghe thấy âm thanh khẩn trương và lo lắng của đại cung nữ: " Chủ tử, hoàng hậu nương nương đã xảy ra chuyện."
" Làm sao vậy? Mau tiến vào đây nói." Ứng Thải Mị tiện tay khoác ngoại bào lên người, bên ngoài cửa sổ trời bắt đầu tối, bình minh vẫn chưa lên. Lúc này hoàng hậu xảy ra chuyện không may, đúng là khó lường.
Thanh Mai nhẹ nhàng đẩy cửa ra, cúi đầu tiến vào, giống như sợ sẽ nhìn thấy những cái không nên nhìn.
Ứng Thải Mị cười, ý bảo nàng đến gần: " Yên tâm, hắn đã đi rồi."
Tuy nói canh giờ lâm triều vẫn còn sớm, thế nhưng hoàng đế cũng phải tranh thủ lúc thị vệ thay ca mà rời khỏi, miễn cho nhiều người phát hiện.
Thanh Mai âm thầm thở ra, hoàng đế âm thầm chạy tới Di Xuân điện tìm chủ tử cũng không phải là lần đầu tiên, mỗi đêm đều len lén chạy tới đây, sau đó lặng lẽ ly khai. Loại chuyện yêu đương vụng trộm này, hoàng thượng tựa hồ đạt được bất diệc nhạc hồ*
Nhưng khổ nỗi các cung nữ hầu hạ như nàng là người hầu hạ bên cạnh, nhưng vừa đến ban đêm, nàng căn bản không dám tới gần, miễn cho nghe thấy những cái không nên nghe. Thế nhưng đứng xa, chủ tử có cần phân phó gì cũng không thể xuất hiện đúng lúc, Thanh Mai Bạch Mai cảm thấy khó xử.
Thanh Mai chỉ đứng cách xa ở gian ngoài, phái Bạch Mai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thinh-thuong-tiec/2545366/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.