Trân mỹ nhân làm ầm ĩ mấy ngày, cuối cùng cũng không tìm ra ai. Nàng cũng không thể níu chặt hoàng thượng ép hỏi đêm đó là phi tần nào.
Lão ma ma bên cạnh hoàng hậu lo lắng, thừa dịp không có người ngoài liền nhỏ giọng nhắc nhở: " Chủ tử, Trân mỹ nhân đem hậu cung náo loạn đến gà bay chó sủa, ngày đó chủ tử vì sao không cho nàng nói ra?"
Ngày ấy trú mưa ở đình, Trân mỹ nhân vòng tới vòng lui, chính là không thể nói ra khỏi miệng, hoàng hậu cũng không miễn cưỡng, tùy ý nói mấy câu quan tâm nàng, hai người liền rời đi.
Hoàng hậu nhìn nử tử trong gương, tuổi thanh xuân chính trực, mái tóc đen chỉnh tề, trang dung tinh xảo, quả nhiên là một mỹ nhân. Chỉ tiếc là khóe mắt lại có một vài nếp nhăn.
Thân là một quốc gia chi mẫu, nàng không thể độc chiếm phu quân của mình, còn phải khoan dung rộng rãi, mỉn cười nhìn phu quân nhà mình lưu luyến cùng các phi tần mỹ mạo. Không ghen không kỵ, thậm chí không thể nổi giận.
Hoàng hậu nhìn đôi môi đỏ, nữ tử trong gương có mặc trang phục lộng lẫy thế nào, hoàng thượng cũng không nhìn thấy. Liên tiếp mấy ngày hoàng thượng đều nghỉ ở chỗ Trinh phi và Trân mỹ nhân, căn bản không đặt chân tới Nhân Minh điện. Nàng trang điểm diễm lệ đoan trang, cũng chỉ có một mình trông phòng.
" Không cần để ý tới Trân mỹ nhân, nàng ta tận lực giấu giếm, hẳn không phải là chuyện tốt đẹp gì." Hoàng hậu hoảng hốt cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thinh-thuong-tiec/2545318/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.