Cố Tranh còn nhớ rõ lúc vừa đến Mạc Bắc, cát vàng đầy trời, gió thổi mang theo hạt cát bay vào trong mắt, gây đau đớn.
Khung cảnh thua xa kinh thành, không thể bì với Giang Nam.
Nhưng hắn lại cảm thấy rất tốt.
Không có ngươi lừa ta gạt, lục đục với nhau, cũng không có lời nói tùy ý trào phúng vũ nhục.
Tuy rằng bởi vì thân phận, trong quân cũng có không ít người có thành kiến với hắn. Nhưng dưỡng phụ trị quân nghiêm minh, tất cả nói chuyện bằng thực lực, hắn biết, hắn chỉ là thiếu một cơ hội chứng minh.
Hiếm khi có thời gian rãnh, dưỡng phụ từng dẫn hắn đi chợ chơi.
Đây là quán trà mô phỏng theo phong cách Giang Nam, bọn họ ngồi ở lầu hai, xuyên thấu qua cửa sổ nhìn người đến người đi trên đường phố sầm uất.
“Quan sát được gì rồi.” Cố Tông Võ uống trà, hỏi.
Cố Tranh bậm môi, mày nhíu lại.
Cố Tông Võ vẫn luôn lưu ý vẻ mặt của hắn, thấy thế ha ha cười, biểu tình “Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta”.
Buông chén trà, cũng nhìn xuống dưới, trên mặt còn treo nụ cười chế giễu, đang muốn mở miệng, thấy rõ ngườ dưới lầu, lập tức cứng lại.
Cố Tranh nghi hoặc nhìn theo xem qua đi, cũng chỉ nhìn thấy một nam nhân trung niên người Đột Quyết, bên cạnh là một tiểu nữ hài, nhìn dáng vẻ như là phụ thân nữ nhi.
“Có chuyện gì sao dưỡng phụ?” Cố Tông Võ cũng chỉ im lặng không trả lời.
Nếu ngày ấy, đi theo A
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thay-toi-dau-tri-trong-hau-cung/3361698/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.