Cố Linh Quân bị động tĩnh bên ngoài đánh thức, ngồi dậy nhìn về phía cửa sổ, thấy trời đã chập tối. Bên cạnh trống rỗng, duỗi tay tìm kiếm, không có nửa hơi ấm.
“Nương nương tỉnh?” Lục Trúc qua một hồi lâu mới đi vào.
“Bên ngoài có chuyện gì vậy?” Cố Linh Quân ôm chăn hỏi.
“Cần vương phi và quận chúa Khang Nghi đang trên đường dự yến tiệc, đi ngang qua cung của nương nương nên tấp vào hỏi nương nương có muốn đi chung không, đang đứng bên ngoài chờ ngài trả lời.”
Nghe thế, Cố Linh Quân không kịp nghĩ gì, vội vàng xuống giường, trang điểm chỉnh tề đi ra ngoài.
Cần vương phi và Khang Nghi đang ở trong sân trò chuyện, phía sau còn có mấy vị phu nhân đi theo, thấy nàng ra tới, cùng nhau cúi người vấn an.
Cố Linh Quân vẻ mặt xin lỗi: “Thời tiết lạnh như vậy còn đứng ngoài này chờ ta, đông lạnh bị bệnh thì làm sao bây giờ?”
“Chúng thần chơi đánh cầu cả ngày hôm nay, thân thể đang rất nóng, không sao, nhưng tại sao suốt cả buổi trưa đều không thấy biểu tẩu đâu hết vậy?” Khang Nghi cười hỏi.
Trên mặt Cố Linh Quân vẫn còn hơi đỏ hồng, dấu vết vừa tỉnh ngủ, nghe xong lời này, mặt lại đỏ thêm vài phần, may mà hiện nay trời chập tối, nhìn không ra.
Thấy Cố Linh Quân ậm ừ, Cần vương phi phản ứng lại, chạm chạm vào người Khang Nghi.
Khang Nghi nghĩ đến gì đó, tỉnh ngộ, cười ha ha, vẻ mặt đầy ái muội.
Tuổi của Cần vương phi không lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thay-toi-dau-tri-trong-hau-cung/3361681/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.