Trong vòng một ngày tới hai lần, thật sự là quá mức quỷ dị, thế cho nên khi Tiêu Dục Hành vừa đặt chân vào phòng, đi đến trước mặt nàng, Cố Linh Quân còn không biết nên biểu hiện ra sao.
Ánh mắt khắp liếc nhìn khắp nới trong phòng, tay nắm chặt vạt áo, toàn thân đều cảm thấy không thích hợp, tay chân cũng không biết đặt ở đâu.
“Bệ... Bệ hạ.” Cố Linh Quân lắp bắp mà nói lớn.
Tiêu Dục Hành nhỏ giọng trả lời lại, giang hai tay tùy ý cung nhân cởi áo ngoài.
Cố Linh Quân ngơ ngác nhìn, đợi cung nhân đều lui ra ngoài, Tiêu Dục Hành ngồi vào bên cạnh nàng, đầu còn có chút trống rỗng.
Cố Linh Quân ngửi được mùi Long Tiên Hương dễ ngửi, hơi liếc nhìn, thấy ngọn tóc của hắn còn có chút ướt át.
Trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, là tắm gội qua.
Lại đi nhìn tóc của hắn, đen nhánh mềm mại, hơi hơi lóe sáng, chất tóc thoạt nhìn còn tốt hơn của nàng.
“Đang nhìn cái gì?” Trầm thấp tiếng nói vang ở bên tai.
“Hoàng Thượng, tóc của người không bị chẻ ngọn, chất tóc thật tốt nha.” Trong đầu nghĩ cái gì, miệng nói ra luôn.
Cố Linh Quân: “...”
“Chẻ ngọn?”
Cố Linh Quân căng da đầu, cuốn lên một sợi tóc dài của mình: “Giống như vậy nè, đuôi tóc bị tách là hai nửa, chính là ‘ chẻ ngọn ’, chứng minh tóc bị tổn thương.”
Tiêu Dục Hành khẽ cười cười: “Thì ra là thế, cảm ơn Quý Phi chỉ dạy thêm kiến thức.”
“Không cần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hoang-thuong-thay-toi-dau-tri-trong-hau-cung/3361667/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.